"Không cần, cảm ơn." Hoắc Vi Vũ từ chối thẳng.
Duật Nghị hụt hẫng, thấy vẻ dứt khoát của Hoắc Vi Vũ thì vô cùng chán nản. Gã có cảm giác nếu còn ở lại sẽ bị cô ghét. Thế nên gã đành đứng dậy, nói với cô thật nghiêm túc: "Trong buổi tiệc mừng công của Cố Hạo Đình tổ chức vào thứ Bảy tới đây, ba tôi muốn tôi chọn ra ba cô gái làm bạn nhảy, nhưng thực ra đó sẽ là ba ứng cử viên cho vị trí vị hôn thê của tôi. Tôi muốn mời cô tới."
"Không rảnh." Hoắc Vi Vũ đáp chẳng buồn suy nghĩ.
"Cô đừng vội từ chối tôi, biết đâu đến lúc đó lại rảnh thì sao. Thứ Sáu tôi sẽ hỏi lại cô lần nữa. Thế nhé, tôi đi ăn đây. Bye bye." Duật Nghị không để cô nói thêm gì đã lẩn mất.
Hoắc Vi Vũ đóng cửa lại, nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Duật Nghị lại thích mình. Mắt cậu ta có vấn đề hay vấn đề nằm ở hoóc môn?