Lòng cô run lên. Nếu như hết kỳ kinh nguyệt rồi thì cô sẵn lòng, chỉ là…
Cố Hạo Đình cảm thấy người con gái trong lòng đang giãy giụa liền buông môi cô ra, nhìn cô đăm đăm rồi hỏi bằng chất giọng trầm khàn: "Em đã hết kỳ chưa?"
Hoắc Vi Vũ lắc đầu: "Lần này ra nhiều lắm."
"Ừm." Cố Hạo Đình lên tiếng, đằng hắng mấy tiếng để kiềm chế bản thân. Dục vọng trong mắt vẫn chưa vơi bớt, tay vẫn ghì chặt lấy cô, hắn không muốn để cô rời khỏi người mình.
Hoắc Vi Vũ nằm trên người hắn, cảm nhận được nơi đó của hắn vẫn đang rất hung mãnh.
Cô lảng sang chuyện khác: "Em nghe Trung tá Thượng nói là anh nôn ra máu, bây giờ đã đỡ hơn chưa?"
"Chừng nào kinh nguyệt của em còn chưa đi, thì chừng đó nỗi bức bối vì không được thỏa mãn của anh còn kéo dài, anh bực mình thật đấy." Cố Hạo Đình nói thản nhiên như không.