Trên máy bay, Cố Hạo Đình cầm tách trà xanh ngồi ngẩn người trên salon. Một nửa gương mặt anh tuấn chiếu trên cửa kính, đôi mày kiếm mạnh mẽ nhíu lại như đang thể hiện tâm trạng phiền não của chủ nhân.
"Tư lệnh, trà nguội rồi, tôi đổi cho ngài tách khác nhé?" Trung tá Thượng khom lưng cung kính hỏi.
Cố Hạo Đình nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh nhạt pha lẫn mấy phần bối rối: "Có phải tôi quản cô ấy chặt quá không?"
Trung tá Thượng biết Cố Hạo Đình đang nói đến Hoắc Vi Vũ. Anh ta mỉm cười đáp: "Tư lệnh chưa bao giờ để ý cô gái nào đến thế. Phu nhân có phúc mà."
"Đừng có nịnh, nói thật lòng xem." Cố Hạo Đình chau mày đặt tách trà lên bàn.