Trước đây Cố Hạo Đình có thể trói buộc, cưỡng ép cô. Nhưng bây giờ cô đã là công chúa của nước M, nếu cô không muốn, chẳng lẽ hắn dám diệt trừ nước M để cướp cô về hay sao? Cô sẽ hận hắn đến chết mất.
Tô Tiểu Miêu nhìn thấy nỗi xót xa và tình yêu sâu đậm trong đôi mắt hắn, hệt như bóng trăng dưới biển sâu, tỏa ra ánh sáng lấp lánh theo từng làn sóng gợn. Trong lòng cô hơi nhói đau, cô không nỡ để Cố Hạo Đình khổ sở.
"Đùa với anh thôi." Tô Tiểu Miêu dịu dàng nói.
Cố Hạo Đình mỉm cười, hôn nhẹ lên môi cô.
"Tiểu Vũ, em muốn gì anh đều có thể cho em. Chỉ có những chuyện giống thế này, về sau đừng nói lại nữa, kể cả đùa cũng không được." Cố Hạo Đình ngang tàng nói.
Tô Tiểu Miêu gật đầu, tựa lên vai hắn: "Anh đúng là rất nhát gan."
Cố Hạo Đình kéo cô vào lòng, hắn thực sự rất sợ, sợ cô đột nhiên nói không kết hôn nữa.
"Điểm Điểm đâu?" Cố Hạo Đình nhìn xung quanh một vòng.