Sáng hôm nay, Ngụy Ngạn Khang được thả, khuôn mặt vốn đã ngày một hao gầy nay trông lại càng tiều tụy xanh xao. Chiếc kính gọng vàng che đi nỗi xót xa ảm đạm trong đáy mắt gã.
Cố Kiều Tuyết chạy tới, gã cũng chẳng hứng thú gì.
"A Khang, cuối cùng anh cũng ra rồi. Em xin mãi anh em mới chịu đấy, nếu không anh ấy còn định nhốt anh một tháng cơ." Cố Kiều Tuyết nũng nịu.
"Cô đang chứng minh rằng mình chẳng có địa vị gì trong lòng anh cô sao?" Ngụy Ngạn Khang mỉa mai.
Cố Kiều Tuyết nghe xong tức anh ách, giậm chân nói: "Còn hơn cái loại đàn bà thấy anh gặp chuyện vẫn mặt dày tới chỗ mẹ anh đòi tiền chia tay."
Ngụy Ngạn Khang nhìn Cố Kiều Tuyết: "Cô nói thế là có ý gì?"
"Anh tự xem đi." Cố Kiều Tuyết mở video lưu trong di động, đưa cho Ngụy Ngạn Khang.
Ngụy Ngạn Khang chau mày nhận lấy, thấy trong video đã bị bọn họ xử lý, Hoắc Vi Vũ nhận lấy chi phiếu trong tay Nạp Lan Tĩnh Doanh.