Lúc Sở Ninh Dực trở về thì đèn trong phòng Thủy An Lạc vẫn sáng trưng. Anh lết một chân lên lầu. Chú Sở cũng mang xe lăn đi lên rồi đặt xuống. Sở Ninh Dực ngồi xuống vỗ vỗ nhẹ cái chân lại bắt đầu đau ê ẩm của mình: "Chú Sở, chú về đi, sáng sớm ngày mai rồi lại tới."
Chú Sở gật đầu rồi quay người rời đi.
Sở Ninh Dực điều khiển xe lăn đi tới trước của phòng Thủy An Lạc. Cánh cửa không được khép kín lại vừa hay có thể khiến anh nhìn rõ mọi thứ trong phòng.
Thủy An Lạc đang ngồi trên thảm trải sàn, trên giường thì vứt lung tung một đống giấy tờ ghi chép. Một tay của cô đang vươn ra lắc lắc chiếc nôi có cậu con trai đang cứng đầu nhất quyết không chịu đi ngủ. Một tay thì cầm bút ghi ghi chép chép gì đó, di động đặt trước mặt đang bật cuộc gọi video.
"Nhưng chỗ mạch máu này của tim không phải nên dịch sang một bên sao?" Thủy An Lạc thắc mắc hỏi.