Kiều Nhã Nguyễn hết đường thoát thân, nhưng từ đầu đến cuối cô vẫn giữ được lý trí.
Phong Phong thích cô?
Đây đúng là một lời nói vô căn cứ.
Vì cô có thể nhìn ra được Phong Phong không hề thích cô, mà anh ta có mục đích của mình.
"Phong Ảnh đế này, kỹ thuật diễn xuất của anh đúng là càng ngày càng xuất quỷ nhập thần rồi đấy, tiếc là chúng ta không phải là đang đóng phim. Nếu như thật sự giống những gì anh nói, anh thích tôi, vậy thì tôi mong rằng anh hãy tránh xa tôi ra một chút, vậy anh có thể làm được không?" Kiều Nhã Nguyễn nói rồi giơ tay đẩy anh ta ra, từ tốn chỉnh lại quần áo của mình.
Phong Phong ngồi lại chỗ cũ, cũng chỉnh lại quần áo.
"Nếu như tôi đã thích em, tất nhiên là tôi sẽ dốc hết sức mình để chinh phục em rồi."
Kiều Nhã Nguyễn còn đang định nói gì đó lại đột nhiên nhớ ra một chuyện, sau đó quả quyết ngậm mồm không nói nữa.