Khi Kiều Nhã Nguyễn biết được quyết định của Thủy An Lạc, cô đang ở nhà ăn sáng.
"Mày bảo sao, Sở tổng định đưa mày đi hưởng tuần trăng mật, còn định mang cả Tiểu Bảo Bối theo á?" Kiều Nhã Nguyễn kinh ngạc kêu lên.
"Ừ, quyết định này không tệ chứ, vợ chồng tao cũng có cục cưng trong tuần trăng mật rồi."
"Chị hai à, hai anh chị ly hôn mấy trăm năm rồi đấy ạ?" Kiều Nhã Nguyễn chán ghét nói.
Thủy An Lạc đứng trên sân thượng trợn mắt, "Nói thật với mày vậy, mẹ tao tạm thời chưa muốn gặp tao, Sở Ninh Dực đang chơi trò đánh du kích, cho nên mới định dẫn tao đi đây đi đó chơi thôi."
"Dì không muốn gặp mày á, tại sao?" Kiều Nhã Nguyễn hiếu kỳ hỏi, "Chẳng lẽ cuối cùng dì cũng nhận ra mày quá ngu, không giống con gái dì rồi à?"
"Có tin là giờ tao bay về giết mày ngay lập tức không." Thủy An Lạc nghiến răng nghiến lợi nói.