Sở Ninh Dực cau mày nhìn theo, đang định nhấc chân đi qua đó thì đột nhiện di động trong túi lại vang lên. Sở Ninh Dực lấy di động ra bấm nghe luôn, không cần nhìn xem người gọi tới là ai, sau đó bước chân của anh sải bước đi ra phía ngoài. Nhưng vừa mới nhấc chân lên còn chưa kịp đặt xuống, lông mày của anh đã nhíu chặt lại: "Chú chắc chắn là Viễn Tường chứ?"
Sở Ninh Dực vừa hỏi lại vừa nhanh chóng đi theo cửa hông rời khỏi bệnh viện.
Lúc Thủy An Lạc và Kiều Nhã Nguyễn chạy ra tới cổng liền bắt gặp cảnh người bệnh được được chuyển nườm nượp vào viện, tiếng kêu rên vang khắp nơi. Thủy An Lạc nhìn qua thì có thể đoán được những bệnh nhân này bị bỏng, nhưng mà tại sao lại bị bỏng với số lượng lớn thế này?
"Còn ngẩn ra đó làm gì nữa? Mau cấp cứu đi!" Một vị trưởng khoa lớn tiếng quát lên.
Kiều Nhã Nguyễn với Thủy An Lạc cũng không kịp nghĩ nhiều mà nhanh chóng lao vào cấp cứu cho bệnh nhân.