Sở Ninh Dực vẫn đứng yên ở đó, nhưng chỉ có mình anh thôi, hình như Tiểu Bảo Bối đã được anh bế về phòng ngủ chính rồi. Anh nhìn Thủy An Lạc vừa bị dọa cho giật mình, lại không cảm thấy mình làm gì sai, hơn nữa còn đi tới ngồi xuống bên cạnh giường, sau đó đưa tay mở chiếc đèn ở đầu giường.
"Anh hứa với em, sau này nếu không phải là chuyện vạn bất đắc dĩ thì anh sẽ không gặp Lâm Thiến Thần và Viên Giai Di." Sở Ninh Dực mở lời.
Thủy An Lạc mở to mắt nhìn Sở Ninh Dực, bị ma nhập vẫn chưa thoát à?
"Anh, anh đang nói chuyện với tôi đấy hả?" Thủy An Lạc chỉ chỉ và mình, không chắc chắn lắm hỏi lại.
Sở Ninh Dực nheo mắt nhìn Thủy An Lạc, rồi lại cúi đầu chỉnh lại ống tay áo của mình, "Không nói với em, là nói với người phía sau lưng em?"
Phía sau?
Thủy An Lạc theo phản xạ ngoảnh lại nhìn, nhưng phía sau chỉ có một bức tường trống, chẳng có gì cả. Thủy An Lạc lập tức sởn hết cả tóc gáy, người phía sau cô, người phía sau, người...