An Giai Tuệ cười một cách đầy châm chọc, bà ta đánh giá Thủy An Lạc một lượt từ đầu đến chân.
"Mày quả thật còn mưu mô hơn cả mẹ mày." An Giai Tuệ không phải là người dễ dàng bị gục ngã, huống hồ bà ta cũng đâu chịu thừa nhận là bà ta đã thua đâu.
Thủy An Lạc cũng chẳng để ý đến sự châm chọc của bà ta, cái cô để ý chính là chiếc bút ghi âm kia, "Là làm Lâm Thiến Thần đưa cho tôi chứ gì." Thủy An Lạc châm chọc lại.
"Sao nào, lật đổ tao rồi bây giờ mày muốn liên lụy đến cả Thiến Thần nữa à? Thủy An Lạc, không ngờ mày còn trẻ như thế mà đã mưu mô thâm độc vậy rồi, vì để có được Sở Ninh Dực mà thật sự không từ bất cứ thủ đoạn nào." An Giai Tuệ cười giễu thành tiếng.