"Chuẩn bị! sẵn sàng! Bắt đầu!"
Lần phát bóng thứ 2 Hori đã có được bóng, hori lao lên tấn công nhưng bị chị ấy chắn trước mặt chặn lại.
"Để xem em xử lý như thế nào."
Mahiru lập tức cố tình xoay người sang trái, hori liền chạy sang phải để chuẩn bị ném nhưng không, Mahiru đã lao ra từ lúc nào đã cướp được bóng từ phía sau lưng cô, và lao đến chỗ bên kia rổ và đã ném rổ tầm gần. Và chị ấy đã ghi thêm được 1 điểm nữa, tỷ số hiện tại đang là 2 - 0 nghiêng về phía Mahiru.
Mọi người trong đội bóng cũng khá ngạc nhiên trước chiêu thức này.
"Lẽ nào! Cậu ấy cố tình làm thế."
"Thì ra là mục tiêu của động tác giả không phải để đuổi đối thủ mà là phá bóng từ phía sau lưng, rồi sau đó chỉ có việc lao đến và tấn công."
Huấn luyện vừa nói vừa giải thích cho cả đội về trận đấu tay đôi này, thầy ấy cũng khá ngạc nhiên khi nhìn thấy cô chơi bóng như thể đó huấn luyện đã nhìn thấy 1 thứ gì đó vậy, một cảm giác quen thuộc.
Tiếp tục trận đấu, đến lần phát bóng thứ 3
Mahiru lần này thì có được bóng, hori liền cố tình lùi lại, chị ấy liền xông lên.
Mọi người lúc đó mọi người xì xào bàn tán.
"Nè cô bé đó định lùi lại ư? Không đùa đấy chứ! Nếu thế thì cô sẽ ghi điểm ở vị trí đó mất. Không lẽ định thiến điểm ư."
Nhưng không như mọi người mong đợi, Mahiru biết được mình không thể ném xa chỉ còn cách tự mình lao lên ném rổ.
"Hả? Con nhỏ đó đâu rồi? Mình vừa thấy nó lùi lại mà."
"Bên cạnh nè chị!"
Hori ngay lập tức cướp bóng từ phía sau nhưng Mahiru đã đổi tay kịp thời từ tay phải sang tay trái nhưng vì cô không thuận nên kết quả là để rơi bóng ra ngoài và không thể nhồi bóng thêm được nữa, và cô đã để tuột bóng ra ngoài biên
Trọng tài liền phát còi.
"Bóng ra ngoài, bóng phía Mahiru."
Cứ như thể rằng cô đã bị đọc ý nghĩ Mahiru không những không tức giận mà cô mỉm vui vẻ cười thầm
"Quả nhiên em không phải là dạng vừa rồi!"
Huấn luyện viên cũng biết được điều này cũng không khỏi ngạc nhiên và nói:
"Mahiru rin tuy có khả năng ném xa với độ chính xác cao nhưng lực ném thì hoàn toàn là căn bản là không đủ sức."
Mọi người cũng khá ngạc nhiên và hỏi
"Là sao vậy thầy em không hiểu?"
Động tác mà Mahiru ném lúc nãy là động tác ném 1 tay, tuy có tỷ lệ vào rổ rất cao khi ném ở cự ly xa và gần nếu ném đúng động tác, và cơ phải chịu đựng được tác động mạnh, nếu là con trai thì còn có thể chịu đựng được chứ còn là con gái thì không thể chịu được như thế, trường hợp này thì cô ấy đã ném 1 phát ở cự ly xa như vậy nên tay của cô đã chịu không ít ảnh hưởng từ cơn đau do lực ném. Nên cô ấy không thể ném được thêm lần thứ hai như thế.
Quả nhiên ngay cả người giỏi nhất, hay chuyên nghiệp đến mấy cũng có giới hạn của mình.
Ở phía Akira sau cậu ấy đã tức giận với hori cậu liền quay lại tới chỗ đàn anh tiền bối của mình và tâm sự mỏng.
"Anh kazuhiko!"
"Sao thế? Tâm sự xong với bé ngại ngùng chưa?"
"Em đã lỡ đánh cậu ấy!"
"Haiz! Lần đầu tao thấy cái trường hợp của mày đó! Làm thằng con trai mà đi đánh bạn gái của mình thì..."
"Nó không phải bạn gái em."
"Haiz nghe này nhóc, con gái luôn là thứ sinh vật khó hiểu nhất mà! Nhưng mà tao thấy nó cũng khá là 1 đứa tốt bụng mà không giống như những đứa con gái khác ha tuy hay ngại ngùng nhưng lại là một người có trái tim ấm áp, tao cũng ấn tượng ngay từ lúc mà nó đã chào hỏi."
"Em không thích đứa con gái tốt bụng."