Chương 318: Nan giải.
Argrat nhảy đến đối diện với ả thánh hiệp sĩ, thanh đại đao trên tay cô chém mạnh về phía trước.
Đùng!
Ầm!
Ầm!
Âm thanh chói tai cùng một tiếng nổ lớn vang lên khi hai luồng sức mạnh đối nghịch va chạm vào nhau, luồng sóng xung kích từ vụ nổ lan rộng ra xung quanh hất tung đất đá.
Cả Argrat và ả thánh hiệp sĩ bị xung kích từ vụ nổ đẩy lui ra xa.
Argrat gương mặt hiển hiện lên nhăn nhó, cô lơ lửng trên không, đôi cánh dang rộng, cặp mắt dán chặt vào ả thánh hiệp sĩ.
Nắm chặt thanh đại đao trong tay, cánh tay Argrat tê buốt run run sau đòn vừa rồi.
Ả thánh hiệp sĩ thì trái ngược hoàn toàn, ả nhìn Argrat bằng đôi mắt khinh thường, khóe miệng hiện lên cười chế giễu, ả không hề mảy may bị một vết sướt nào sau đòn vừa rồi, thậm chí lực lượng mà Argrat toàn lực xuất ra cũng không hề khiến ả nhíu mày lấy một cái nào.
Phía dưới, đám người Seichi chăm chú theo dõi trận chiến với tinh thần căng thẳng.
Áp lực của vụ nổ đè nén lên đám người, nếu không có màn chắn bảo vệ của Sakura thì cả đám đã không chịu nổi sức ép mà ngã quỵ hết cả rồi.
Sức mạnh là quá lớn, với những người bình thường như Yuri, Hahari, Kazari và Yoshimoto thì không thể nào mà có thể chịu được nếu như bị xung kích từ cuộc chiến giữa Argrat và ả thánh hiệp sĩ đánh vào trực tiếp.
Sakura, cô tuy là một pháp sư, nhưng khả năng và sức mạnh cũng là có giới hạn, chú thuật phòng thủ vừa rồi mà cô thi triển lên cả đám là sử dụng đến toàn bộ sức lực mà bản thân có, và cũng chỉ là miễn cưỡng để mà chống đỡ.
Bụi đất mịt mù khắp xung quanh.
Seichi đứng ở phía dưới, nhíu mày nhìn lên, trong lòng không khỏi thắc mắc.
'Ả hiệp sĩ kia mạnh ngang với Argrat sao chứ?'
"Không, không hề có chuyện đó!"
Hệ thống lên tiếng đáp.
'Thế tại sao ta cứ có cảm giác là ả ta đang áp đảo Argrat?'
"Có thể nói như vậy, nhưng cũng không hẳn là vậy..."
'Ý ngươi là sao?'
Seichi ngốc trệ hỏi thầm.
"Argrat là quỷ tộc, lại là nữ vương của loài quỷ, thực lực có thể nói là rất mạnh, trong quỷ tộc khó mà có thể kiếm được đối thủ.
Nhưng sức mạnh của Argrat là Ám hệ nếu gặp phải đối thủ ngang tầm hoặc yếu hơn một chút, mang Thánh hệ sức mạnh, Argrat sẽ thất thế.
Và cô gái kia chính là một đối thủ Thánh hệ khá mạnh!"
Hệ thống giải thích.
'.....'
Seichi.
"Nhưng như vậy không đồng nghĩa với việc Argrat sẽ thua, vì Argrat vẫn chưa hề kích hoạt trạng thái chiến đấu của mình!"
Hệ thống thêm vào.
'Trạng thái chiến đấu?!!'
"Đối với quỷ tộc, ác quỷ thông thường cấp bậc thấp sẽ chỉ có một hình thái duy nhất.
Nhưng những ác quỷ có cấp bậc cao sẽ có thêm hình thái thứ hai gọi là trạng thái chiến đấu.
Ở trạng thái này, sức mạnh của ác quỷ sẽ được nâng cao lên mức tối đa, tựa như phá bỏ giới hạn vậy.
Còn những ác quỷ như Argrat và Lilith sẽ có thêm một hình thái thứ ba, và là hình thái mạnh nhất của ác quỷ, nó được gọi là trạng thái Quỷ vương!"
Hệ thống giải thích thêm.
'Vậy nếu như cả Lilith và Argrat cùng giải phóng trạng thái Quỷ vương, hẳn là sẽ tiêu diệt được ả hiệp sĩ này và tên còn lại một cách dễ dàng, đúng không?'
"Không thể!"
'Tại sao?'
Seichi nhíu mày.
"Argrat và Lilith là rất mạnh, nhưng cả hai đang bị hạn chế, không thể bộc phát hết sức mạnh của bản thân.
Cả hai hiện tại chỉ có thể sử dụng một phần rất nhỏ sức mạnh mà thôi!"
'Sao lại bị giới hạn sức mạnh?
Không lẽ cả hai không thể phát huy được hết sức mạnh ở thế giới này hay sao?'
"Không, không phải vậy!
Chủ nhân mới chính là lý do khiến họ không thể sử dụng sức mạnh của mình!"
'Ta sao?'
Seichi trở nên ngốc trệ, hơi bất ngờ với câu trả lời của hệ thống.
"Giữa ác quỷ và người triệu hồi tồn tại một sợi dây liên kết vô hình.
Người triệu hồi sở hữu sức mạnh càng lớn thì ác quỷ triệu hồi sẽ càng mạnh, và ngược lại.
Nói cách khác, chủ nhân hiện tại chính là nguyên nhân kìm hãm sức mạnh của cả hai người bọn họ..."
Gương mặt Seichi trở nên tối sầm lại.
Argrat và ả thánh hiệp sĩ lại tiếp tục lao vào nhau với những đòn tấn công chớp nhoáng nhắm vào chỗ hiểm hòng một đòn kết thúc đối phương.
Lilith cùng đám tùy tùng của Argrat lúc này cũng xuất hiện.
Cả đám ác quỷ đứng xung quanh che chắn cho đám người Seichi.
Lilith thoáng nhìn lên phía trên chỗ Argrat và ả thánh hiệp sĩ đang giao chiến, sau đó quay sang Seichi với gương mặt Lilith hiện lên lo lắng.
"Lilith, có chuyện gì...?"
Seichi hỏi.
Lilith trả lời Seichi bằng một giọng nghiêm trọng.
"Chủ nhân, chúng ta phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Nếu không..."
"Nếu không thì sao....?"
Sakura hỏi chen vào, nhưng cô bất chợt giật mình bởi những tiếng hú, tiếng gào thét vang vọng khắp xung quanh.
"Tự nhìn đi!"
Lilith hướng ánh mắt về phía Sakura nói.
"Cái....cái gì thế này...?"
Đôi mắt Sakura lập tức hiện lên hoang mang sợ hãi.
Yuri, Yoshimoto, Hahari và Kazari, cũng hiển hiện lên tia lo lắng và sợ hãi trong đôi mắt khi lớp màn bụi đất xung quanh dần tan biến đi.
"Chủ nhân, là ta vô dụng, không thể giữ chân được đám này..."
Lilith nói với Seichi bằng một giọng tự trách.
Chỉ trong một khoảnh khắc sau, nhóm người Seichi liền bị một đội quân quái vật vây quanh.
Số lượng quái vật là không thể đếm được, đủ mọi chủng loại quái vật, thậm chí còn có cả rồng.
Đội quân quái vật vây hãm đám người thành vòng tròn, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào nhóm người Seichi như muốn ăn tươi nuốt sống, nhưng bọn chúng lại không tấn công, bọn chúng dường như đang dõi theo trận chiến của ả thánh hiệp sĩ với Argrat, và đang chờ đợi mệnh lệnh từ ả.
Còn ở phía trung tâm của Tokyo, nơi miệng hố khổng lồ hình thành sau vụ nổ khi trước, hàng đàn, hàng đàn các chủng loại quái vật đủ mọi kích cỡ, chen chúc nhau, tuôn ra khỏi miệng hố.
Bọn chúng tuy số lượng rất đông, nhưng sau khi rời khỏi miệng hố lại di chuyển theo hàng lối như có ai đó đang điều khiển chúng.
Chúng tuôn ra theo mọi hướng, càn quét và tiêu diệt tất cả bất cứ thứ gì chúng bắt gặp.
Seichi nhăn mặt quan sát xung quanh.
Yoshimoto nắm chặt tay Seichi, toàn thân nàng khẽ run lên vì bị áp lực của đám quái vật xung quanh đè nén, cô cảm thấy khó thở.
Kazari cùng Hahari cũng là cùng chung một tình trạng giống như Yoshimoto, cả hai tay chân đều bủn rủn không thể cử động nổi trước số lượng quái vật vây quanh quá sức kinh khủng như thế.
Cảm giác họ nhỏ nhoi tựa như bầy kiến vậy, chỉ biết run sợ mà nép vào nhau.
"Seichi, bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây?"
Yuri giọng run run, lo lắng hỏi.
Nếu là trước đây, Yuri sẽ không hề lo lắng như thế này.
Mang thân phận Đại đệ tử của một trong những tông môn có tiếng tăm ở Tinh Không đại lục, loại nào hung thú mà chưa từng thấy qua mà chưa từng chiến đấu, dù kẻ thù có đông hay mạnh đến mấy, nàng cũng sẽ không e dè.
Nhưng bây giờ thì khác, sau khi cùng Vương Nhất Tự đến thế giới này, tất cả tu vi cảnh giới, tất cả võ học tu luyện trước giờ cả thảy đều mất đi hết.
Yuri của hiện tại không khác gì một người bình thường, nàng không có khả năng chống trả dù là với một con quái cấp bậc thấp nhất.
Nàng bây giờ chỉ là gánh nặng cho Seichi mà thôi, nàng nghĩ.
Hahari, Yoshimoto và Kazari, cả ba nàng còn chưa hết sốc khi biết tin gia đình mình đã không còn sau vụ nổ vừa rồi.
Giờ đây, đối mặt với hàng ngàn con quái vật đáng sợ, trực vồ tới bất cứ lúc nào, ba nàng không khỏi run sợ, không khỏi hoang mang, chỉ còn biết nép sau lưng của Seichi, dù rằng có súng trên tay thì đã sao, các nàng cũng không thể nào mà nhấc súng lên bắn vào đám quái vật đông nghẹt che kín khắp cả xung quanh như thế này.
Nắm chặt Excalibur trong tay, Seichi bước lên ngang hàng với Lilith, hai mắt lạnh lùng nhưng tập trung, dán thẳng vào đám quái vật trước mặt.
"Tranh thủ lúc Argrat cầm chân tên kia, chúng ta xông thẳng phía trước...
Đột phá vòng vây!"
?!!!
Lilith quay sang nhìn Seichi bằng ánh mắt sững sờ pha lẫn kinh ngạc.
"Chủ nhân, điều đó là không thể...!"
"Tại sao?"
"Đám rác rưởi này thực lực không mạnh, nhưng bọn chúng cứ tái sinh liên tục, không thể nào tiêu diệt được!
Cho dù có bị chém ra làm hai thì bọn chúng vẫn có thể tái tạo lại được!
Hoàn toàn không có khả năng để mà đột phá vòng vây!"
Lilith vừa nói ánh mắt vừa tia về phía sau lưng Seichi, ánh mắt nữ ác quỷ như muốn nhắc nhở Seichi rằng, nếu như chỉ có mỗi mình Seichi thì đột phá được vòng vây quái vật này không hẳn là không thể, nhưng còn những người phía sau thì thế nào, họ chỉ là những con người bình thường mà thôi.
Không thể, cũng không hề cơ chút cơ hội nào!
Chậc...
Seichi nhăn mặt.
Tình huống bây giờ thật là nan giải.
Phía trên Argrat đang cố sức cầm chân ả thánh hiệp sĩ, nhưng cũng đang dần rơi vào thế hạ phong, cũng không cầm cự được bao lâu nữa.
Xung quanh cả bọn, bốn phía đều bị bao vây bởi tầng tầng lớp lớp là quái vật to lớn hung hãn và khát máu mà bọn chúng lại còn có khả năng tái sinh liên tục, cả bọn chỉ cần có động thái một chút thì sẽ đi chầu ông bà ngay lập tức.
Chưa kể đến còn một tên cực kì mạnh vẫn chưa hề ra tay đang ở phía sau.
Đột phá vòng vây là một chuyện cực kì khó!
Nếu chỉ là một mình Seichi, cậu có thể thoát được nếu dùng tới át chủ bài của mình.
Nhưng bây giờ còn có năm người con gái yếu đuối phía sau cậu.
Không thể nào cùng lúc vừa chiến đấu vừa bảo vệ cho họ được.
Cho dù có đột phá vòng vây thành công đi chăng nữa, vậy tiếp theo sẽ thế nào?
Chạy trốn?
Chạy đi đâu cơ chứ?
Cả Tokyo hiện giờ tràn ngập quái vật, làm gì có chổ nào an toàn mà trốn?
Còn có Akami và Lee MinYing.
Hai người họ sau khi tách ra, còn sống hay không vẫn chưa biết được, cần phải nhanh chóng tìm ra hau người bọn họ.
Làm sao?
Bây giờ nên làm thế nào đây?
Trong suy nghĩ của Seichi lúc này rối như tơ vò.
Cậu không nghĩ ra được cách gì có thể cứu cả đám trong tình huống này.
"Ở phía dưới!"
Kazari bất chợt lên tiếng, kém chút làm Seichi giật mình.
Cả đám ngơ ngác liền quay lại nhìn Kazari.
"Cái gì ở dưới?"
Seichi ngốc trệ hỏi, ánh mắt nhìn theo hướng ngón tay của Kazari.
"Là nó!".