Unduh Aplikasi
50% Romcom - Hành trình tuyệt vời của chúng ta / Chapter 2: CHƯƠNG 2 : MÓN QUÀ BẤT NGỜ.

Bab 2: CHƯƠNG 2 : MÓN QUÀ BẤT NGỜ.

Sau khi đi thêm được một đoạn, bỏ qua những gì đã xảy ra trước đó, tâm trạng của Mahiru và Chitose dường như đã vui hơn phần nào. Khi đang trở về căn hộ, trên đoạn đường gần nhà, từ một cửa hàng thời trang gần đó, hai người họ đã vô tình bắt gặp một nhân viên ở cửa hàng này.

Đó là một cậu thanh niên trông có vẻ rất điển trai với bộ đồng phục của cửa hàng nơi mình đang làm. Cậu từ từ tiến tới vị trí mà hai cô gái đang đứng và bắt chuyện.

Cậu nhân viên: "Chào hai cô, cho hỏi hai cô là Shiina và Shirakawa đúng chứ?"

Bị một người mà mình không quen biết đoán trúng tên khiến cả hai cô gái không khỏi lo sợ. Tuy nhiên, trời đã tối và cũng không có ai ở gần đó nên Chitose và Mahiru phải cố gắng giữ bình tĩnh và tiếp chuyện một cách bình thường để mọi việc không đi quá xa.

Mahiru: "Vâng đúng là bọn tôi. Có chuyện gì thưa anh?"

Chitose: "Có chuyện gì vậy?"

Sau khi biết được Mahiru và Chitose là người mình đang tìm kiếm, cậu thành niên nở một nụ cười hòa nhã rồi từ từ lấy trong túi của mình một bức thư được đóng gói hết sức cẩn thận.

Bìa bên ngoài bức thư được làm hình trái tim khiến nó lại càng trở nên bắt mắt hơn. Cậu nhân viên đưa nó cho Mahiru và Chitose một cách nhẹ nhàng bằng cả hai tay và không quên chuyển lời của chủ nhân bức thư mặc cho hai cô nàng vẫn im lặng chưa hiểu chuyện gì.

Cậu nhân viên: "Đây là bức thư mà cậu Fujimiya gửi tới hai cô. Cậu ấy muốn hai cô đọc bức thư ngay khi vừa mới nhận được. Đó là những gì cậu Fujimiya nhờ tôi chuyển lời tới hai cô."

Mahiru: "Cảm ơn anh."

Chitose: "Cảm ơn anh."

Biết được bức thư này là do Amane gửi cho làm Mahiru cũng như Chitose đã cảm thầy yên tâm hơn phần nào. Về phần mình, Mahiru liền dùng hai tay nhận lấy món quà từ cậu nhân viên kia rồi cứ nhìn vào nó mà nở nụ cười một cách tủm tỉm nhưng lại rất đáng yêu khi nghĩ về sự chu đáo mà Amane dành cho mình: "Cậu chu đáo quá, Amane."

Sau cái cúi đầu cảm ơn cậu nhân viên kia, hai cô nàng đang rất háo hức nhìn vào món quà này khi không biết bên trong có những gì mà bức thư này trông dày hơn bình thường.

Điều này khiến cả hai không sao kiềm chế được bản thân liền mở thứ mình đang cầm trên tay không lâu sau đó để rồi vô cùng bất ngờ khi đập vào mắt bọn họ là một tấm thiệp chúc mừng sinh nhật.

Chitose: "Uầyyyyy. Tấm thiệp đẹp quá Mahirun."

Mahiru: "Ừm. Dễ thương thật đó."

Sự dễ thương của tấm thiệp đó có lẽ đến từ hình chú gấu vẽ tay của Amane ở phần trang bìa kèm theo dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật Mahiru" mà cậu đã viết thêm ở đó.

Hình ành chú gấu trong ngày đặc biệt này đã vô tình gợi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ của Mahiru và Amane bởi những lần cậu ấy tặng gấu bông cho cô, tự tay vẽ lên một chú gấu thật dễ thương trong phiếu "Muốn gì cũng được" và vô số những lần khác nữa.

Những điều tuyệt vời này luôn đọng lại trong tâm trí cô học sinh cao trung, trở thành một thứ gì đó hết sức khó quên thậm chí hình thành nên một sợi dây liên kết vô cùng mạnh mẽ giữa hai người bọn họ.

Vậy nên giờ đây, dù không có Amane ở đây nhưng chú gấu tưởng chừng chỉ có ở trên giấy đã đem lại sự ấm áp của người con trai ấy tới người con gái mà cậu ấy muốn gửi gắm nhất.

Chitose: "Vẽ được chú gấu đáng yêu thế này chắc hoa tay của Amane cũng nhiều lắm. Phư phư."

Mahiru: "Phư phư. Tớ cũng nghĩ vậy. Giờ chúng ta mở tiếp nhé."

Chitose: "Ừm."

Sau khi nhận được tấm thiệp, Mahiru và Chitose nhận thấy bên trong bao bì hình trái tim này còn một tờ giấy được gấp làm đôi. Đây có lẽ mới là nội dung chính trong bức thư nên khi vừa mới mở tờ giấy, hai cô nàng vô cùng chăm chú đọc những gì được viết bên trong đó.

Mahiru và Chitose thân mến,

Chúc mừng sinh nhật cậu, Mahiru.

Có lẽ khi hai cậu đọc được bức thư này, cậu nhân viên mà tớ nhờ vẫn đang ở bên cạnh hai cậu.

Hai cậu hãy bảo anh ấy dẫn vào nơi mà bọn tớ đã chuẩn bị món quà đầu tiên cho hai cậu.

Bọn tớ đã dành rất nhiều thời gian cho món quà đầu tiên này nên bọn tớ rất mong các cậu sẽ thích nó.

Hai cậu hãy thay hai bộ váy này ở cửa hàng rồi đến dự buổi tiệc tại phòng Amane nhé.

Bất ngờ còn nhiều lắm nên hãy chịu khó chờ đợi và các cậu sẽ không khỏi trầm trồ kinh ngạc đâu.

Amane

Yuuta

Itsuki.

Sau khi đọc xong bức thư, hai người họ có lẽ cũng đã đoán ra được phần nào bất ngờ mà ba cậu con trai đề cập trong bức thư là gì. Tuy nhiên, đây là món quà được chọn lựa bởi sự hợp sức của ba chàng trai nên sự háo hức của hai cô nàng có lẽ không hề giảm đi mà thậm chí còn tăng lên theo cấp số nhân khi cả Mahiru và Chitose đều nhanh chóng bảo cậu nhân viên dẫn mình đến địa điểm chỉ định.

Mahiru: "Bọn tôi đã hiểu những gì được viết trong bức thư. Anh có thể dẫn chúng tôi tới chỗ món quà được không?"

Chitose: "Phiền anh dẫn chúng tôi tới chỗ đó."

Cậu nhân viên: "Được rồi. Phiền hai cô đi theo tôi."

Cậu nhân viên sau khi đáp lại lời đề nghị kia một cách lịch sự liền dẫn hai cô nàng tới chỗ họ cần tới. Ba người họ từ từ đi vào cửa hàng thời trang mà cậu nhân viên này đang làm. Đây là một nơi vô cùng đẹp đẽ với những bộ váy có màu sắc rực rỡ, những hình nhân manocanh được trang trí rất bắt mắt.

Ngoài ra, tại đây còn có một số nhân viên khác nhưng nhân viên nữ là chiếm đa số. Trên chặng đường di chuyển của mình, ngoài được ngắm nhìn vẻ đẹp của những thứ xung quanh, Mahiru và Chitose đã nhận được vô số những nụ cười đón tiếp nồng hậu cũng như những lời chào thân ái làm hai người họ cảm thấy rất vui.

Cứ thế cuốn theo sự nồng nhiệt ấy mà chẳng mấy chốc hai cô nàng cũng đã đến được quầy lễ tân. Tới được đây, cậu nhân viên thông báo cho một nữ nhân viên khác đang ngồi tại quầy về hai cô nàng sau lưng và món hàng đã được đặt trước. Nắm được thông tin, cô ấy liền lấy ra hai hộp quà được đóng gói rất cẩn thận rồi đưa cho cậu nhân viên.

Sau khi đáp lại cô nhân viên kia bằng một lời cảm ơn, cậu nhân viên nhẹ nhàng trao món quà đến cho hai cô nàng đang rất háo hức chờ đợi nó lúc này. Món quà kia vừa mới đến tay, Mahiru và Chitose vẫn rất từ tốn gửi tới cậu nhân viên kia bằng cái gật đầu đầy trìu mến dù cả hai người họ đều đã không thể kiềm chế được sự phấn khích trước sự đóng gói hết sức bắt mắt này.

Chitose: "Hộp quà của cậu đẹp quá, Mahirun. Hộp màu trắng dây màu vàng nhạt pastel đúng ý cậu nhé."

Mahiru: "Ừm. Hộp quà của cậu cũng đẹp lắm. Hộp màu hồng với dây màu đỏ scarlet rất hợp với cậu. Tớ đoán các cậu ấy cũng đã chọn rất cầu kì đó."

Việc Mahiru và Chitose biết được đâu là món quà của mình có lẽ là do những mẩu giấy nhỏ có ghi tên hai người họ được đính trên nắp hộp quà. Sau một lúc chờ đợi hai cô nàng chiêm ngưỡng và bày tỏ cảm xúc về món quà, cậu nhân viên kia vẫn không quên nhiệm vụ của mình khi truyền đạt lại lời dặn dò của Amane bằng một cách lịch sự.

Cậu nhân viên: "Thưa hai cô, xin lỗi đã cắt ngang. Cậu Fujimiya có dặn chúng tôi là sau khi hai cô thay đồ xong sẽ có một người phụ trách nhiệm vụ đưa hai cô về nhà. Tài xế sắp đến nơi vậy nên hai cô giúp tôi nhanh chóng thay bộ đồ này ra nhé."

Chitose: "Cảm ơn anh."

Mahiru: "Cảm ơn rất nhiều."

Lời nói của cậu nhân viên cho thấy rằng thời gian cũng không còn bao lâu. Vì vậy, không chần chừ gì nữa, Mahiru và Chitose liền cảm ơn anh ấy rồi gửi cặp sách, xin thêm một chiếc túi để đựng quần áo mình thay ra tại quầy lễ tân và nhanh chóng vào phòng thay đồ.

Một lúc sau, hai người họ tập hợp tại quầy lễ tân khi khoác lên mình những bộ váy tuyệt đẹp khiến mọi người xung quanh ai cũng phải trầm trồ kinh ngạc.

Những nhân viên nữ trong cửa hàng ai nấy đều vội vàng tiến tới để trò chuyện với Mahiru và Chitose bởi họ vẫn chưa tin được rằng trước mắt họ đang là hai cô nàng vô cùng xinh xắn.

Nhân viên nữ 1: "Đẹp quá."

Nhân viên nữ 2: "Hai em mặc bộ váy này rất hợp nhó."

Nhân viên nữ 3: "Hai em dễ thương thiệt đó."

Vô số lời khen cứ thế được nói ra làm Mahiru và Chitose có hơi khó xử đôi chút nhưng hai người họ cũng hiểu rằng đó chỉ là phản ứng rất đỗi bình thường khi của những cô nhân viên làm việc trong cửa hàng thời trang.

Vì vậy, hai cô nàng cũng chỉ còn cách tiếp nhận chúng và chờ đợi khi chiếc xe đưa hai người về nhà tới để thoái lui.

Mahiru: "Cảm ơn các chị rất nhiều."

Chitose: "Tụi em cũng nghĩ vậy ạ. Phư phư."

Như thể biết được mong muốn của hai người họ, tiếng còi xe ở bên ngoài cũng đã vang lên. Các nhân viên nữ dường như đã hiểu được tình hình đành dạt sang hai bên rồi cúi chào để tiễn Mahiru và Chitose ra về trong khi hai cô ấy cũng dành cho họ điều tương tự.

Bước ra ngoài cửa, cậu nhân viên kia đã chờ sẵn trước cửa xe. Khi thấy Chitose và Mahiru sắp lên xe, cậu ấy cũng mở sẵn cửa xe và từ tốn dang tay mời hai cô ấy lên xe trong khi hai chiếc cặp sách gửi ở quầy lễ tân đã được để sẵn trên đó.

Sau khi hai người họ đã vào chỗ, cậu nhân viên từ từ đóng cửa lại rồi lên trước thông báo địa điểm cần đến cho tài xế rồi hoàn tất thủ tục cuối cùng để đưa Mahiru và Chitose về nhà.

Cậu nhân viên: "Tạm biệt quý khách. Hai cô về cẩn thận nhé."

Mahiru và Chitose đáp lại nó bằng một nụ cười rất tươi và cái gật đầu rất đỗi lịch sự để thay cho lời tạm biệt với cậu nhân viên kia. Giờ đây, hai cô nàng đang rất háo hức khi nghĩ đến buổi tiệc tại nhà Mahiru vào tối hôm nay.

Dù chưa trực tiếp bắt đầu buổi tiệc sinh nhật nhưng những gì Amane, Yuuta, Itsuki đã làm trước đó có một ý nghĩa nào đó vô cùng to lớn đối với hai người họ. Mặc cho chiếc xe cứ thế lăn bánh, tâm trạng của Mahiru và Chitose lúc này đều đang xen lẫn giữa niềm hạnh phúc bởi những điều tuyệt vời mình đã nhận được và sự mong chờ trước những điều kì diệu sắp diễn ra.


Load failed, please RETRY

Status Power Mingguan

Rank -- Peringkat Power
Stone -- Power stone

Membuka kunci kumpulan bab

Indeks

Opsi Tampilan

Latar Belakang

Font

Ukuran

Komentar pada bab

Tulis ulasan Status Membaca: C2
Gagal mengirim. Silakan coba lagi
  • Kualitas penulisan
  • Stabilitas Pembaruan
  • Pengembangan Cerita
  • Desain Karakter
  • Latar Belakang Dunia

Skor total 0.0

Ulasan berhasil diposting! Baca ulasan lebih lanjut
Pilih Power Stone
Rank NO.-- Peringkat Power
Stone -- Batu Daya
Laporkan konten yang tidak pantas
Tip kesalahan

Laporkan penyalahgunaan

Komentar paragraf

Masuk