Sáng hôm sau, Minh Tâm tỉnh đã giờ Thìn. Hắn sợ sư tôn hắn nên lật tung chăn, bước xuống giường thay y phục chạy ra ngoài đã thấy hai người. Một bạch y một hắc y đang nói chuyện, bạch y đó không ai khác chính là Thiết Phong Minh, hắc y là chưởng môn sư bá Đương Khải Dương.
Thiết Phong Minh lạnh lùng nói:"Được, ngươi đi nhanh rồi về!!"
Đương Khải Dương cười nói:"Nhanh là ba tháng, chậm thì nữa năm! Những việc trong môn giao cho ngươi hết đấy!"
Thiết Phong Minh chỉ "ừm" một tiếng, Đương Khải Dương nói:"Giờ ta phải đi rồi!! Ngươi chăm sóc bản thân thật tốt đấy!!"
Thiết Phong Minh đáp:"Ừm."
Đương Khải Dương ngự kiếm đi, thấy hắn đi xa y mới cất tiếng:"Ngươi đứng đó làm gì? Có biết giờ này đã làm giờ nào rồi không?"
Minh Tâm đi tới hành lễ,"Là đệ tử sai!!"
Thiết Phong Minh không tranh chấp với hắn nói:"Ngươi đi tìm Luân Vọng về đây cho ta."
Minh Tâm ôm quyền đáp:"Vâng thưa sư tôn!!"
Một canh giờ sau, Minh Tâm và Luân Vọng chạy tới thấy y đứng dưới tán cây trừng hai người. Y lạnh lùng nói:"Bắt đầu thôi! Luân Vọng, ngươi dùng linh lực đánh về phía ta đi!!"
Luân Vọng đáp:"Vâng!!" Dùng linh lực truyền vào bàn tay hắn. Bàn tay hắn phát ra ánh sáng đỏ, hắn chạy tới dung hết linh lực đánh về phía y. Thiết Phong Minh chỉ rơi tay chặn chưởng đó của hắn nói:"Đã trúc cơ hậu kỳ cũng không tệ!!"
Minh Tâm và Luân Vọng ngạc nhiên, không ngờ y vừa đỡ một chiêu còn đoán ra ở cảnh giới nào, không hổ là Thiên Hòa trưởng lão. Thân bạch y tay cầm Thiên Thủy kiếm khuôn mặt cao lãng khiến bao nhiêu người khiếp sợ.
Thiết Phong Minh đỡ được một chiêu của Luân Vọng nói:"Linh căn không tệ. Ngươi cầm kiếm đánh về phía ta đi."
Luân Vọng vâng theo lời y rút thanh kiếm bên hông hắn, thanh kiếm dài sắc nhọn. Thiết Phong Minh triệu Thiên Thủy kiếm tới, Luân Vọng lần đầu thấy thanh kiếm của y còn Minh Tâm sợ hãi nhìn thanh kiếm đó. Thiết Phong Minh nói:"Tới đi!!"
Luân Vọng và Thiết Phong Minh so vài chiêu thì Thiết Phong Minh đánh hắn văng ra, Luân Vọng văng ra vội vàng đứng dậy. Thiết Phong Minh nói:"Kiếm pháp luyện ba tháng chỉ có nhiêu đó thôi sao? Vẫn còn nhiều chỗ hở, ngươi tự chỉnh sửa lại đi."
Luân Vọng đáp:"Đa tạ sư tôn đã chỉ bảo!!"
Thiết Phong Minh không nóng không lạnh đáp:"Ngươi sang chỗ sang luyện kiếm đi!!"
Luân Vọng chỉ "vâng" rồi đi sang nơi khác luyện kiếm. Trong sân chỉ còn Minh Tâm và Thiết Phong Minh, y trừng hắn nói:"Ngươi dùng tất cả linh lực đánh về phía ta đi!!"
Minh Tâm cũng làm giống Luân Vọng, nhưng linh lực trên bàn tay hắn lại phát ra ánh sáng màu xanh, Minh Tâm đánh về phía y. Cũng như lần trước, y cũng chỉ đỡ một tay lạnh lùng nhìn hắn:"Qua một ngày mà lên luyện khí hậu kỳ cũng không tệ!!"
Thiết Phong Minh nói tiếp:"Tiếp theo là kiếm pháp, ngươi cũng làm theo như Luân Vọng."
Minh Tâm cũng rút kiếm bên hông so kiếm với y, vừa được hai chiêu liền bị đánh bay ra ngoài. Y lạnh giọng nói:"Kiếm pháp này của ngươi là ai dạy vậy? Đánh không ra gì hết!!"
Minh Tâm đứng dậy đáp:"Đệ tử bất tài!"
Thiết Phong Minh đáp:"Ta phạt ngươi chép sách Thiên Địa Chấn Kinh năm mươi lần mang đến thiên viện nộp cho ta và phải luyện thành Trúc cơ hậu kỳ. Ba tuần sau, ta tới kiểm tra linh căn và kiếm pháp ngươi!!"
Y nói xong liền xoay người đi, Minh Tâm ngơ ngác sau đó mới hoàn hồn, hắn đi về phòng. Nghĩ bụng, sư tôn thật ác độc, bắt mình chép sách.
"Cuối cùng cũng đã xong!!"
Minh Tâm chép xong, hắn nhìn qua cửa sổ nghĩ bụng, tối đến vậy rồi ư!! Không biết sư tôn có ở trong phòng không nhỉ?
Hắn đi sang phòng y, giơ tay gõ cửa. Một giọng nói bên trong vang lên:"Vào đi!"
Hắn đẩy cửa đi vào, thấy Thiết Phong Minh ngồi trên ghế tay cầm văn chương. Hắn giờ tầm nhìn sang đống văn chương trên bàn, y nói:"Chép xong chưa?"
Minh Tâm hành lễ đáp:"Dạ rồi thưa sư tôn!!"
Y nhìn văn chương rồi chỉ tay hướng một chỗ trống trên bàn chắc đống văn chương nói:"Để trên bàn đi!!"
Minh Tâm đáp:"Vâng!!" rồi đặt lên bàn theo lời y mới nói tiếp,"Sư tôn, con có thể về phòng được chưa?"
Thiết Phong Minh chỉ "ừm" một tiếng.
Minh Tâm hành lễ rồi bước đi nhanh, hắn không muốn ở trong phòng cùng y một chút nào.
Qua ba tuần, Minh Tâm đang luyện kiếm bỗng nhiên một thanh kiếm chém tới hắn. Minh Tâm đỡ lấy, người trước mặt hắn là sư tôn của hắn.
Y nhìn hắn nói:"Không tệ!!"
Vừa nói xong liền xuất chiêu thứ hai. Lần này hắn đỡ được chiêu thứ hai, Thiết Phong Minh mặt không đổi sắc nhìn hắn. Hai người liền so thêm vài chiêu.
Một canh giờ sau hai người mới dừng lại, y nhìn hắn nói:"Không tệ, xem ra ngươi có tiến bộ đấy!!"
Thạch Quân liền xuất hiện, đi đến bên Thiết Phong Minh nói:"Có chuyện rồi!!"
Thiết Phong Minh cau mày hỏi:"Chuyện gì?"
Thạch Quân nói:"Trận pháp bị phá, Bạch Hổ đang chuẩn bị chạy trốn!!"
Thiết Phong Minh lúc này mặt y có chút biến sắc nói:"Mau tập hợp các trưởng lão và đệ tử đến đó đi!!"
Thạch Quân đáp:"Được!!" rồi ngự kiếm đi, Thiết Phong Minh đang chuẩn bị ngự kiếm đi thì Minh Tâm cất tiếng:"Sư tôn, người có cần tụi con giúp không?"
Thiết Phong Minh chỉ văng lại một câu,"Tùy ngươi!!", rồi ngự kiếm đi đến cấm địa phía Tây.
Y đến nơi, đồng tử coi lại. Khắp nơi đều có quỷ khí, trận pháp bị phá. Thạch Quân và các vị trưởng lão, đệ tử chạy tới. Tất cả thấy cảnh tượng này đều không nói nên lời.