Unduh Aplikasi
44.76% Đấng Du Ký Cửu Giai Giới / Chapter 107: Giành với Đấng

Bab 107: Giành với Đấng

Cả ba bọn họ quay về Hoàng Hà thành, Ma Kim dẫn Thanh Thanh ra mắt Lam Ngọc rồi nói rõ sự tình, nhấn mạnh cho nàng ta biết cái thai trong bụng không phải của hắn.

Lam Ngọc nghe thấy có chút thất vọng nhưng mà lệnh của Ma Kim, không thể không tuân theo.

Vậy là Thanh Thanh và Lam Ngọc từ đó sống với nhau trong một ngôi nhà khang trang mà Hổ Trung sắp xếp, tất nhiên tên thuộc hạ này nghĩ đây là con riêng của chủ nhân nên mới bỏ hết tâm huyết tìm một nơi ở tốt đến thế.

Về đến Kim phủ, Ma Kim và Hồ Mẫn nhanh chóng tắm rửa rồi rủ mấy tỷ muội đi chơi.

Lúc này trời đã xế chiều, bọn họ dạo bước vòng quanh thành Hoàng Hà.

Ma Kim quay sang hỏi Thiên Khả:

- Khi nào nàng về Thanh Long môn thế?

Nàng ấy trả lời:

- Khi nào đi chẳng được, sao thế, muốn đuổi ta đi rồi à?

- Ta chỉ thắc mắc nếu như nàng ung dung đi ngao du như thế, thì việc rời hay ở trong tông môn đâu có ý nghĩa gì.

- Có chứ sao không, nhất giai phải tập luyên trong tông môn, còn nhị giai cứ cách ba năm thì có một đợt thí luyện ở Trung Tâm. Mấy tháng nữa là tới kì hạn đó rồi. Dù sao ở trong tông môn thì cũng chỉ ngồi trong phòng hấp thụ linh khí thôi.

- Bộ không có thi đấu nội bộ tông môn và với các tông môn khác à?

- Có chứ, nhưng mà chỉ mấy tên mạnh mẽ thôi, vũ hồn của ta là một con rùa chỉ giỏi phòng thủ, tay đôi thì sao mà có cửa chiến thắng người khác.

- Ồ.

- Ồ gì mà mà ồ, không có võ kỹ nào dạy ta để tự vệ sao?

- Chịu, học một cái chưa thạo mà cứ đòi học thêm nhỉ, thời gian này ta không để các nàng mạo hiểm đâu mà lo. Với cả, võ kỹ công kích mà ta có cũng yếu lắm, chả phải là cực phẩm, còn vài cái khác thì yêu cầu tư chất đặc biệt, các nàng vẫn chưa đủ điều kiện để học.

Khi nào nàng cuốn gói về tông môn nhớ nhận một lúc chục cái nhiệm vụ rồi chúng ta chia ra mà làm, nhân tiện đổi điểm cống hiến lấy cho ta vài nguyên liệu.

- Nguyên liệu gì?

- Lát ta ghi ra giấy cho, mấy cái linh thảo để làm độc dược ấy mà, bữa thu hoạch xong xài gần hết rồi. Chưa biết kiếm nguồn mua ở đâu cho an toàn.

Hồ Mẫn liền gợi ý:

- Hay ngày mai chúng ta lại đi qua khu vực kia hái linh thảo đi!

Ma Kim thấy ý kiến đó không tồi, liền nói:

- Nếu đi buổi sáng thì không có vấn đề. À mà Thiên Khả này, sao bữa đầu ta lại gặp nàng ở đó?

Thiên Khả đáp:

- Trong bản đồ mà tông môn phát, khu vực đó vẫn chưa được khai phá, sẵn tiện nhiệm vụ yêu cầu thu thập thảo dược nên ta cũng sư huynh sư tỷ tới đó xem thử.

Tuyết Hân khều vai Ma Kim, thỏ thẻ:

- Đi đâu cho em đi với, anh với Hồ tỷ toàn đánh lẻ, bộ có gì không muốn cho bọn em biết à?

Ma Kim cười gượng gạo nói:

- Làm gì có chứ, chốt kèo sáng mai đi phượt nhé!

.

.

Thế là ngày mai nhóm năm người bọn họ bay xuyên qua dòng sông ở phía Đông. Lúc đi qua cái dòng sông, nhớ lại cảnh con ngạc ngư tam giai một đớp trọn con trăn, Hồ Mẫn và Ma Kim bỗng rùng mình.

Buổi sáng thì vẫn cứ êm đềm, dường như quanh khu vực cũ bị hai tỷ đệ họ Lâm thu hoạch cả rồi, bảo sao lần đó hai người đó trở về tông môn thì cũng ngoan ngoãn không nói bừa, lần này thì Kim gia đành đi xa hơn nữa

Trong lúc phi hành, đám người Ma Kim bắt gặp khá nhiều linh thú tụ tập ở một khu vực. Để tránh bứt dây động rừng khiến cho bầy linh thú hoảng loạn, bọn họ chỉ đành âm thầm quan sát trên cao. Đợi tới khi tiến tới một ngọn đồi cao trống trải họ mới dám đặt chân xuống.

Năm người quyết định cùng lúc sử dụng Phân Thân kỹ để tản ra khắp nơi thu thập thông tin.

Khu vực này quả là một nơi phù hợp để linh thảo phát triển, đi vài chục bước đã thấy được một khóm, xung quanh cũng ít ma thú, chỉ có đám linh thú hiền lành, nhút nhát, nhưng cảnh giới cũng không hề nhỏ.

"Nếu mà càn quét khu vực này chắc cũng kiếm ra được không ít linh thạch. Chỉ là sợ còn có thứ gì ghê gớm hơn mà thôi, tốt nhất vẫn nên tiết chế lại, cuộc sống há lại giản đơn như vậy! Mà cũng không được, nếu mà không liều thì vận rủi cũng sẽ tự ập tới. Đây là phân tích hay lòng tham che mắt thế nhỉ?" Ma Kim vẫn đang phân vân không biết liệu có nên đánh chiếm cái vùng đất hứa này hay không.

Sau mười lăm phút, phân thân của Ma Kim cũng quay lại và giao ra thành quả. Vì mỗi chỗ chỉ lấy một ít để đánh dấu nên hiện tại có khá nhiều loại khác nhau.

Thiên Khả háo hức nói:

- Chàng nói sơ qua về công dụng của chúng cho bọn thiếp có động lực đi hái với!

"Những thứ này toàn là linh thảo nhất giai và nhị giai tầm thường. Ngày xưa đọc sách ta còn lướt qua ấy, nếu không có trí nhớ siêu phàm thì giờ cũng chẳng đọng lại tí gì." Ma Kim thầm nghĩ, sau đó ôn tồn giải thích cặn kẽ:

- À thì loại này và loại này có thể giúp bổ huyết, loại này thì có thể luyện cốt,...

Sau khi mấy nàng nghe xong thì cũng chẳng nhớ gì đâu, chỉ biết là đám cỏ mọc um tùm trong kia thật quý giá chứ không tầm thường tí nào.

Bọn họ bắt đầu chia theo năm mũi tên tiến vào lần lượt là Thiên Khả, Ái Như, Ma Kim, Tuyết Hân và Hồ Mẫn.

Cách sắp xếp này đơn giản là để bảo bọc Ái Như và Tuyết Hân thôi, dù gì hai nàng ấy chưa phi hành được, nếu có biến thì sẽ bám vào hai tỷ muội bên cạnh mà chuồn lẹ.

Trong khi Ma Kim phải duy trì phân thân liền tục cẩn thẩn quan sát thì mấy nữ nhân khá là lạc quan yêu đời, thậm chí Tuyết Hân còn tới vuốt ve một con nai nhất giai hậu kỳ cơ.

Có vẻ như Ma Kim lo lắng hơi thừa rồi, hai canh giờ trôi qua, linh thảo chất thành đống bỏ vô túi dự trữ nhưng vẫn chưa xảy ra biến cố gì.

Tới giờ trưa, Ma Kim tập hợp mọi người lại ra về, dù gì thì số lượng này đã đủ cho các nàng tẩm bổ, thậm chí còn dư ra để thưởng cho vài thuộc hạ đắc lực.

Về tới phủ, Ma Kim lại bắt đầu đun nước với linh thảo để luyện thể cho các nữ nhân, vì có tác dụng làm đẹp nên mấy nàng tiếp tục ngoan ngoãn chịu đau.

Tất nhiên ngay sau đó Ma Kim phải thực hiện loạt động tác xoa bóp để đền bù "tổn thương thể xác lẫn tâm hồn" cho các đạo lữ khó tính.

Phần linh thảo còn lại thì hắn luyện độc dược, đem ngâm mấy trăm cây kim trong dung dịch đặc biệt khiến cho nó trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Liên tiếp năm ngày sau, Kim và dàn hậu cung vẫn tiếp tục đến kho báu bí mật đó để hái thuốc, mấy con linh thú cũng dần quen hơi họ, không còn sợ sệt bỏ chạy như mấy lần đầu.

Nhưng yên áng không kéo dài được lâu, tới ngày thứ sáu, một con thuyền lớn bay đến, trên đó có một lá cờ ghi hai chữ "Lâm gia".

Ma Kim vội lấy thuyền nhỏ ra bảo Hồ Mẫn chuẩn bị sẵn đường lui cho Ái Như và Tuyết Hân. Còn hắn và Thiên Khả dùng phi kiếm bay lên thăm dò.

Thấy chỉ có hai kẻ lạ mặt tiến tới, đám ngươi trên thuyền cứ thế bình tĩnh chẳng một chút ái ngại.

Tên thuyền trưởng, ước chừng nhị giai trung kỳ, chủ động bước tới để tiếp chuyện:

- Cho hỏi các hạ đây là ai? Mục đích tới đây là gì?

Ma Kim điềm đàm nói:

- Nơi đây là địa bàn của ta. Không biết Lâm thế gia tới đây để làm gì?

- Núi rừng hoang sơ, là nhà của chung, há các hạ lại nhận vơ. Nếu đã biết tới Lâm gia bọn ta, còn dám chống đối sao? Ta đoán không nhầm công tử đây chỉ là nhất giai hậu kỳ, phải đi nhờ cô nương kia.

"Xem chừng hai tỷ đệ họ Lâm kia để lộ tin tức." Ma Kim nghĩ thầm, sau đó liền phản bác:

- Chẳng phải các người đại đa số cũng là nhất giai sao? Huynh đài đây nếu là nhị giai hậu kỳ thì ta xin nhường đường, còn nếu là trung kỳ, thì phải chia lợi nhuận rồi.

Tên đứng đầu đoàn người Lâm gia nhếch mép cười đáp:

- Lợi nhuận thế nào, các hạ nói thử xem?

- Năm năm, huynh đài đây thấy thế nào?

- Nực cười, nếu so về số lượng, ngươi hai người, bọn ta ba mươi hai người. Như vậy chẳng phải bọn ta chịu thiệt sao?

- Ít ra cũng phải nể ta đây đã đến trước chứ. Thôi thì hai tám, ta đã hạ hết cỡ rồi đấy.

- Thế nếu ta không đồng ý thì sao?

- Thì ta đành phải tự mình thu hoạch vậy. Ai thu hoạch được nhiêu thì là của người đó, nước sông không phạm nước giếng.

- Ha ha ha, nực cười, nơi đây bây giờ là địa phận của Lâm gia ta, nếu ngươi không cút thì ta sẽ giết không tha.

Ma Kim đành xuống giọng:

- Thôi được rồi, đi thì đi, đừng nóng nảy như thế.

Nguyên một đám tiểu tốt trên bong thuyền đều chỉa tay vào Ma Kim và Thiên Khả giễu cợt.

Hai người họ đành quay lại chỗ Hồ Mẫn rồi ra lệnh:

- Kích hoạt trận pháp rồi rời khỏi đây.

Mãi mới có dịp thể hiện, Hồ Mẫn tươi tắn đáp:

- Dạ rõ!

Bọn họ rời đi bằng thuyền nhỏ, đám Lâm gia nhìn thấy cũng chẳng để tâm lắm. Bọn chúng đang bắt đầu phân công nhiệm vụ.

Còn về phía Ma Kim, hắn cũng bàn tính kế hoạch với đám nữ nhân:

- Các nàng nói xem, có nên giết sạch bọn này không?

Tất nhiên bốn trên bốn phiếu đều chọn phủ quyết. Ma Kim hỏi thế cho các nàng thấy được tôn trọng thôi chứ hắn bày sẵn một kế hoạch hoàn mỹ rồi.

Khi đã khuất bóng, Thiên Khả âm thầm đưa Ái Như và Tuyết Hân về trước, hắn và Hồ Mẫn quay trở lại để trêu ghẹo đám người kia.

Bọn người Lâm gia mới hạ thuyền chạm đất, pháo hoa bắn tung tóe khắp khu rừng, tiếng nổ lớn khiến cho linh thú bỏ chạy tán loạn. Tưởng có mai phục, bọn chúng sợ hãi mau chóng rút về thuyền lớn.

Ma Kim lảo đảo quanh thuyền lớn gây sự chú ý:

- Ta khuyên các ngươi về trước, ban đêm nguy hiểm lắm!

Bốn tên nhị giai sơ kỳ phi hành đuổi theo, hét lớn:

- Tên kia, dừng lại. Ngươi đã làm gì?

Khi bọn chúng tiếp cận gần thuyền, Ma Kim triệu hồi phân thân nhảy ra ôm lấy làm chúng ngã xuống dưới.

Sau đó Hồ Mẫn điều khiển thuyền lượn một vòng xuống dưới đón đầu và bắt một tên may mắn làm con tin.

Vì nạn nhân là nam giới nên không có vụ lột y phục rồi, chỉ đánh ngất y rồi quay lại chỗ con thuyền lớn khích tướng:

- Lâm gia các ngươi tốt nhất nên cút khỏi đây!

Tên nhị giai trung kỳ không thể rời bỏ con thuyền lớn để đuổi theo, đành tức tối la hét:

- Các ngươi dám động thủ với người của Lâm gia, không biết sống chết là gì. Có giỏi thì lại đây quyết chiến.

Ma Kim biết thừa là tên đó cố ý câu thời gian để bọn nhị giai sơ kỳ kìa quay lại, nhưng mà vẫn nhây ở đó hăm dọa:

- Trận pháp của ta ở dưới, kéo dài tới chiều tối, muốn chuộc lại tên này, thì đợi đến lúc đó đi. Nếu không, mạng của hắn, ta không đảm bảo.

Ba tên nhị giai sơ kỳ kia đã bắt đầu xông tới. Ma Kim kêu Hồ Mẫn trình diễn khả năng lái lụa cho bọn chúng xem. Rõ ràng xét về tốc độ thì chiếc thuyền được làm bằng ma khí và xương cốt của ma thú nhị giai hoàn toàn vượt trội so với mấy thanh phi kiếm quèn.

Bọn chúng bị vờn mãi cũng bất lực mà quay về thuyền lớn nghe chửi. Sai lầm của Lâm gia là chỉ để một tên nhị giai trung kỳ tới đây, muốn tự mình đuổi theo thì phải hạ thuyền xuống dưới, nhưng phía dưới trận pháp của Ma Kim vẫn còn duy trì, cứ chạm đất thì tiếng nổ lại vang trời.

Bọn này nhút nhát, đổi lại là Ma Kim thì hắn sớm đã thả tốt thí xuống thăm dò, như vậy dễ dàng phát hiện ra trận pháp đó chủ yếu phát ra âm thanh, chứ thực chất chẳng có một tí sức mạnh công kích nào.

Ma Kim bố trí nó chỉ để phòng ngừa có cường giả nào bước chân vào, tiếng nổ sẽ làm phân tán chú ý, hắn và các nữ nhân kịp thời rút lui. Nhưng nói thế thôi chứ Ma Kim đã cho phân thân đợi sẵn, mấy con tôm tép nào đi xuống thì xuống hẳn địa ngục để thăm dò luôn.

Đám người Lâm gia đành phải cố định chờ đến tối, Ma Kim và các nữ nhân cứ ung dung ăn uống thoải mái trên này, tuy cái răng nanh của Hồ Mẫn, không hút được ma khí từ máu của Ma Kim, nhưng mà ma lực lại có thừa, mấy lần đám nhị giai sơ kỳ kia ngoan cường dí theo, vẫn không tài nào đuổi kịp.

Nhóm người Ma Kim cứ thoắt ẩn thoắt hiện trêu chọc, sẵn tiện dòm chừng.

Chờ đến chiều, Ma Kim cũng giữ đúng hẹn, kêu Hồ Mẫn thả tên kia xuống rừng, đồng thời vô hiệu trận pháp.

Sau đó cả hai bỏ đi, chỉ để lại một câu cảnh cáo:

- Ta khuyên các người nên sớm rời khỏi đây, cơ hội không đến lần hai đâu.

Điều này khiến mấy tên kia khá là khó hiểu, nhưng mà bọn chúng vẫn tham lam, há có thế bỏ qua cơ hội này, lập tức hạ thuyền xuống lệnh cho tất cả nhanh chóng đi hái linh thảo.

Đám người Lâm gia đang hăng say thu thập thỏa thích thì một canh giờ sau, bỗng khắp nơi đồng loạt có tiếng la hét, cầu cứu. Chưa kịp hoảng hồn thì bọn chúng phát hiện có hàng chục con ma thú đang lao thẳng tới điên cuồng tàn sát.

Ai nhanh chân thì sống, còn chậm chân thì chết. Ngờ đâu, hơn phần nửa đám thuộc hạ chưa kịp leo lên thuyền lớn thì tên nhị giai trung kỳ đã cho nó cất cánh bay khỏi, dù gì con thuyền này cũng đáng giá hơn sinh mạng bọn nhất giai hậu kỳ.

Nhưng mà Ma Kim thích nhất là giết những tên bỏ chạy mà chưa chịu van xin hắn.


Load failed, please RETRY

Status Power Mingguan

Rank -- Peringkat Power
Stone -- Power stone

Membuka kunci kumpulan bab

Indeks

Opsi Tampilan

Latar Belakang

Font

Ukuran

Komentar pada bab

Tulis ulasan Status Membaca: C107
Gagal mengirim. Silakan coba lagi
  • Kualitas penulisan
  • Stabilitas Pembaruan
  • Pengembangan Cerita
  • Desain Karakter
  • Latar Belakang Dunia

Skor total 0.0

Ulasan berhasil diposting! Baca ulasan lebih lanjut
Pilih Power Stone
Rank NO.-- Peringkat Power
Stone -- Batu Daya
Laporkan konten yang tidak pantas
Tip kesalahan

Laporkan penyalahgunaan

Komentar paragraf

Masuk