Lâm Sơ Tâm cười cười vuốt ve khuôn mặt lạnh lùng của anh: "Công ty em đổi tổng giám, Lục Nam đã bán công ty rồi."
Kỳ thật cô cũng không biết vì sao Lục Nam lại đến nông nỗi này? Nhưng là cô chắc chắn chuyện này nhất định có quan hệ với Hàn gia. Người nam nhân này quá cường đại, cô không đánh giá nổi.
Lệ Cảnh Hàn nhẹ nhàng cười: "Kỳ thật anh có thể nuôi em."
Lâm Sơ Tâm nghiêm túc nói: "Hàn gia, một trăm vạn kia em tạm thời trả không nổi, số tiền này, đều là em nợ anh, em không muốn mọi người đàm tiếu, rằng em vì tiền mới ở bên anh."
"Cho nên, tiền, em sẽ trả hết, em chỉ mượn thôi!"
Cô bắt đầu làm việc nghiêm túc, để có thể dùng năng lực của mình, trả hết, bằng không cô thật đúng là không thể kết hôn với anh.
Lệ Cảnh Hàn thấy bộ dáng cô nghiêm túc như vậy, cũng không nói thêm gì nữa.
"Ừ, anh tôn trọng lựa chọn của em."
Anh đưa Lâm Sơ Tâm tới công ty, Lâm Sơ Tâm là thư ký, cô gõ cửa, sau đó bưng một ly cà phê đi vào.