Hai ông bà già bị đẩy đi làm kiểm tra, Lương Mộc Tình đứng đó có chút thất thần, cảm thấy hụt hẫng.
Nam Cung Ngạo ôm cô vào lòng: "Không cần lo lắng, hai người họ đều chỉ bị thương ngoài da thôi."
Đánh nhau như thế này, anh thực sự rất hiểu, nhiều nhất chỉ bị thương ngoài da chứ cũng không có chuyện gì quá lớn.
Lương Mộc Tình tựa vào trong lòng ngực ấm áp của anh, hai tay chạm vào chiếc áo sơ mi.
"Em rất sợ, bọn họ tại sao lại có ý định bắt cóc thằng bé?"
Năm đó cô chỉ hơn Tiểu Hành một chút mà đã bị bắt cóc, khi đó cô cũng không hiểu chuyện gì? Cho nên càng nghĩ cô càng cảm thấy sợ hãi. Hôm nay nếu ba mẹ không liều chết mà bảo vệ Tiểu Hành, chúng ta sẽ không biết chuyện gì sẽ xảy ra với Tiểu Hành.
Nam Cung Ngạo vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Đừng sợ, anh sẽ không để chuyện này xảy ra một lần nào nữa."