Long Thiên Vũ đi đến hồ bên cạnh. Cô ta trượt xuống nước, dịch về phía ba cô gái đang đùa giỡn.
"Chào các cậu, tớ là Long Thiên Vũ, chúng ta học cùng khoa đấy."
Ba người thấy cô ta đến gần liền ngưng đùa giỡn. Trên mặt Hoàng Tiểu Tiểu toàn là nước, cô nàng giơ tay lau một chút, sau đó cười nói:
"Hoa khôi của chúng ta đương nhiên là biết chứ."
Nghe được chữ hoa khôi, trong lòng Long Thiên Vũ rất ngọt, ít nhất cô ta cũng có chút danh tiếng. Như thế là tốt rồi, hàn huyên với các cô vừa hay có thể tra hỏi ra thân thế Lương Mộc Tình.
"Các cậu tên là gì? Sau này tớ sẽ nhớ kỹ."
Hoàng Tiểu Tiểu vốn là một cô gái vô tâm, thấy hoa khôi nhiệt tình như vậy, cô nàng sao có thể lơ người ta được.
"Tớ là Hoàng Tiểu Tiểu, cậu ấy là Dương Duyệt, cậu ấy là Từ Ức."