Lương Mộc Tình đi qua khoảng sân cổ kính, bước đến trước mặt con trai:
"Tiểu Hành, sao con còn chưa đi ngủ?"
Lương Tử Hành chỉ chỉ lên không trung:
"Con đang ngắm sao, nhân tiện chờ mẹ về nhà."
Lúc này, Lương Tử Hành giống như người lớn, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm Lương Mộc Tình, nhìn đến nỗi suýt chút nữa Lương Mộc Tình đã nói thật tất cả mọi chuyện.
Cô dắt bàn tay nhỏ bé của nhóc con:
"Tiểu Hành, sau này không cần chờ mẹ nữa. Về sau mẹ bận rộn nhiều việc, nếu mẹ chưa về nhà, con phải tự đi ngủ trước, biết chưa?"
Ngày mai cô sẽ bắt đầu đến bầu bạn với Nam Cung lão thái thái. Lão thái thái không thích cô, nhưng cô sẽ cố gắng.
Lương Tử Hành khẽ chọc chọc đầu cô:
"Mẹ, không phải là mẹ thật sự thích người đàn ông kia chứ?"
Thực ra chuyện gì nhóc cũng biết, cho dù cô không nói, nó cũng biết đêm nay cô đi cùng với ai.