Lương Mộc Tình đang đánh răng thì nghe mấy lời anh vừa nói, tất cả bọt kem đều bị cô phun ra. Anh ta nói vậy là ý gì?
Nhưng tại sao nghe xong mấy lời này tự dưng tim cô đập thịch thình thịch thế này? Hơn nữa khóe miệng còn không tự giác mà cong lên? Cô vội vàng cúi đầu rửa sạch mặt mày, coi như rửa sạch tới quên luôn mấy câu vừa nãy.
Nam Cung Ngạo đứng dậy rời khỏi phòng cô, biết cô sợ người nhà biết hai người họ tối qua ngủ cùng nhau nên anh đành ngoan ngoãn rời đi. Anh không nên khiến cô thêm phiền toái, cũng sẽ không khiến cô nổi giận nữa.
Nam Cung Ngạo đột nhiên phát hiện ra, hình như anh với Tiểu Phó tráo đổi thân phận cho nhau vậy.
Trước kia luôn là cô nhường nhịn anh, bây giờ thì đều là anh nhẫn nại nhường nhịn cô. Hơn nữa, nếu anh càng nghe lời cô thì cô lại càng lớn lối hơn.
Anh dường như càng ngày càng hiểu cảm giác trước đây của Tuyệt rồi. Muốn theo đuổi phụ nữ thì đừng nói tới mấy thứ tự tôn gì đó.