Mạc Thanh Yên hai tay ôm lấy nước hoa tự mình làm, xem như bảo vật quý giá.
Lệ Đình Tuyệt cao lớn đẹp trai đi theo phía sau cô như đứa trẻ đòi ăn kẹo, hai mắt nhìn chằm chằm món đồ trong tay Mạc Thanh Yên, nước hoa do cô tự chế, mùi hương thật đặc biệt.
Đó chính là đại diện cho cô, anh thật sự rất muốn có nó.
"Mạc Thanh Yên, một trăm vạn, anh mua một lọ."
Người nào đó đề cao giọng, mà người phụ nữ nào đó lại cứ một mực bước về phía trước, ôm lọ nước hoa, bộ dạng chết cũng không cho.
Người trong phòng điều chế nước hoa đều hướng mắt nhìn qua, đối với Lệ Đình Tuyệt chính là được thấy một mặt khác. Thì ra anh cũng có lúc mang tính khí trẻ con, cũng thật đáng yêu.
Lam Dạ Bạch nhìn thoáng qua nước hoa trong tay mình, đi đến chỗ Lệ Đình Tuyệt.
"Anh họ, em gần như tuần nào cũng chế tạo nước hoa, có rất nhiều, anh tùy ý chọn đi."