Mạc Thanh Yên cùng Lam Dạ Bạch đi vào nhà ăn, mọi người trong nhà ăn đều đứng dậy, hành lễ với Mạc Thanh Yên.
Vì Mạc Thanh Yên là công chúa được Quốc Vương sủng ái nhất, cho nên người khác cũng không dám thất lễ với cô.
Cô khẽ gật đầu, những người đó mới ngồi lại vào vị trí của chính mình và dùng cơm.
Lam Dạ Bạch cùng cô ngồi cùng nhau, người hầu liền bưng đồ ăn sáng tới.
Bữa sáng trông thật tinh tế, cơ hồ đều là dùng hoa tươi chế thành. Nhìn liền có cảm giác muốn ăn, Mạc Thanh Yên mỗi loại đều thử một miếng, sau đó giơ ngón cái lên với Lam Dạ Bạch.
"Rất ngon!"
Lam Dạ Bạch được cô khen, cười đến thật sáng lạn, lộ ra một hàm răng trắng sáng ngay ngắn, cùng với hai cái má lúm đồng tiền.
Bộ dạng nam sinh này không tệ, tựa hồ gen của nhà Lệ Đình Tuyệt đều tốt như vậy, ai cũng vô cùng đẹp.
Lam Vũ Điệp kéo Lệ Đình Tuyệt đi vào nhà ăn, ánh mắt hướng về phía Lam Dạ Bạch, gọi hắn một tiếng.
"Dạ Bạch."