Phong Dịch nhìn bộ dáng một đường bước đi vui vẻ của cô lại có chút áy náy. Nếu như cô ta biết được, Ám Dạ là vì người phụ nữ ở phòng bên cạnh mà cưỡng ép cô đổi phòng, cô ta có phải sẽ chết vì thương tâm không?
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng vẫn là bỏ đi.
Larry đi vào phòng, thấy phòng vừa lớn vừa thoải mái, vui vẻ ngã lên giường.
"Oa, ta rất thích căn phòng này nha."
Trên khuôn mặt tròn trĩnh của cô ta mang đầy ý cười, cười đến mức run rẩy cả người.
Phong Dịch gật gật đầu: "Được, cô thích là được rồi, nghỉ ngơi sớm một chút."
Nói xong hắn quay người rời đi, Larry gọi hắn lại: "Phong thiếu gia, anh nói xem Lệ thiếu gia vì sao lại tốt với tôi như vậy? Anh ấy không phải là thích tôi sao?"
Phong Dịch chính là sợ cô sẽ hiểu lầm, vì thế đưa tay gãi đầu: "Hẳn là không phải đâu, anh ấy từ sớm đã kết hôn sinh con rồi."
Nghe thấy lời này, nụ cười trên khuôn mặt của Larry tắt ngắm: "A, thì ra anh ta đã kết hôn sinh con rồi sao?"