Mạc Thanh Yên nhìn anh với bộ dạng tuyệt tình, tức khắc trong lòng cảm thấy khó chịu, mắt tối sầm, ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.
Lệ Đình Tuyệt ôm lấy cô, thấy cô thương tâm khóc ngất đi, tim anh thắt lại.
Lãnh Nhiên không nỡ nhìn thẳng: "Tuyệt, cần thiết như vậy sao? Tôi không tin cậu không yêu cô ấy."
Lệ Đình Tuyệt bế Mạc Thanh Yên lên, lạnh giọng nói với hắn: "Đợi lát nữa cậu ở bệnh viện chăm sóc cô ấy cho tôi."
Anh ôm cô thật chặt, ánh mắt rốt cuộc không nỡ rời xa.
Trên xe Lãnh Nhiên lái, Lệ Đình Tuyệt ngồi phía sau ôm Mạc Thanh Yên, khiến cô thoải mái dựa vào lòng anh.
Hôm nay tốt nhất định phải khiến cái thai mất đi, bằng không, anh thật sự rất sợ một ngày nào đó thân thể của cô sẽ chịu không nổi.
Bắc Chinh làm hết thảy, chính là muốn thấy anh thống khổ, hắn ta thật sự đã thành công.