Mạc Thanh Yên đang được bác sĩ tâm lý kiểm tra, Lệ Đình Tuyệt và Ngôn Ngọc đứng ở cửa nói chuyện phiếm.
Lệ Đình Tuyệt nhìn cánh cửa kia, không biết tình huống bây giờ của cô ấy thế nào. Vừa nghĩ đến cô sẽ sợ hãi anh đã muốn ở cùng với cô, nhưng bác sĩ nói tốt nhất là không có những người khác ở đấy mới có thể thấy tình trạng thật sự của bệnh nhân.
Mạc Thanh Yên nghe lời bác sĩ, để anh chờ ở bên ngoài.
Ngôn Ngọc nhìn dáng vẻ khẩn trương của anh, cười cười: "Không cần lo lắng, bác sĩ Trần sẽ không lấy mạng của cô ấy."
Nhìn Lệ Đình Tuyệt căng thẳng như thế anh còn tưởng là Tiểu Yên có nguy hiểm về tính mạng cơ.
Lệ Đình Tuyệt chuyển mắt: "Cô ấy bây giờ rất yếu ớt."
Ngôn Ngọc khẽ cười: "Thật sự là không nghĩ tới đấy, cậu thật sự thành công theo đuổi cô ấy lần thứ hai."
Bộ dáng ỷ lại của Tiểu Yên lúc nãy còn hơn cả trong quá khứ, cho nên chỉ cần liếc mắt anh đã nhận ra.
Lệ Đình Tuyệt nhướn mi: "Cũng không nhìn xem thử tôi là ai?"