Sau đó, thêm cả Nam Cung Di và Lương Mộc Tình đi đến, "Lão Đại, chị đã đến rồi, nhanh nhanh, đến phòng của tôi, ở đây ồn chết đi được."
Hôm nay, Mạc Thanh Yên đã gặp bọn họ ở trường học, lúc này gặp lại đã không còn cảm giác xa lạ lúc trước. Vì thế, bèn gật đầu và đi cùng bọn họ lên lầu.
Lãnh Nhiên nhìn mấy người phụ nữ đã lên lầu, sau đó cười xấu xa.
"Nếu không thì đêm nay chúng ta hãy chơi tý kích thích đi."
Anh ta quét tầm mắt nhìn một lượt dáng người lả lướt của những cô gái ở trong sân, hai tròng mắt tỏa sáng.
Ngôn Ngọc xoay đầu ..., "Tôi không có hứng thú, các cậu chơi đi."
Lệ Đình Tuyệt cũng không hứng thú, anh không lên tiếng, cùng với Ngôn Ngọc ngồi sang một bên tán chuyện.
Nam Cung Ngạo vỗ vai anh ta, "Tôi có người phụ nữ của mình rồi, đối với cái này không có hứng thú, cậu đi chơi đi."
Lãnh Nhiên tỏ vẻ thất vọng, "Các cậu thật nhàm chán, không phải vì muốn chào đón các cậu đến Lâm thành à? Như vậy còn gì vui nữa."