Lệ Đình Tuyệt cảm nhận được hơi thở cô dồn dập tiến tới, người anh căng chặt, nâng môi hôn từ cổ cô xuống, khẽ cắn vành tai cô, giọng nói quyến rũ thổi qua:
"Hết kỳ chưa?"
Hô hấp nóng bỏng ập vào khoang tai khiến cô run rẩy, thở dốc vội vàng. Cô nâng tầm mắt mông lung nhìn anh, nhỏ giọng:.
"Đừng vậy, chúng ta đang ở văn phòng."
Tay anh nhẹ mơn trớn lưng cô, nhìn ngực nàng trắng nõn tròn trịa bị đè ép thành khe rãnh sâu thẳm, vì thế cười xấu xa:.
"Em biết không, người đàn ông nào cũng muốn được thử một lần văn phòng play, anh cũng vậy."
Mạc Thanh Yên mặt đỏ ửng, tay nhỏ nắm nhẹ lỗ tai anh, muốn làm anh thanh tỉnh.
"Không được, nếu là buổi tối thì em sẽ suy xét."