Ba người kinh ngạc còn Lãnh Nhiên lại giống như gặp phải quỷ. Anh ta suy nghĩ một chút, giúp cô lau nước mắt.
Cô chờ tôi một lát đã, tôi cùng bạn nói mấy câu rồi đến tìm cô.
Không được, anh lại muốn tránh em à?
Tay nhỏ bé của cô gái bắt lấy anh ta không buông, Lãnh Nhiên chỉ xe hơi bên cạnh cô, "Xe tôi còn ở đây, tuyệt đối tôi không chạy."
Trấn an cho cô gái nhỏ xong, anh ta vội chạy đến bên cạnh hai người đàn ông cao to tiêu soái.
Tôi làm sao bây giờ? Mau giúp giúp tôi đi?
Bộ dạng anh ta như phát đên hối hận đến xanh cả ruột.
Trưởng thành chưa?
Lệ Đình Tuyệt cười gian, nhìn lướt qua cô gái.
Lãnh Nhiên lắc đầu, "Tôi nào biết, đều do say rượu , căn bản không quen biết."
Ngôn Ngọc cũng cười, "Đứa nhỏ làm sao bây giờ? Sinh ra sao?"