Từ sau khi nhận được điện thoại của con gái thông báo việc đã phá tửu giới, Bạch Hi Cảnh không còn tâm tư nào đi ứng phó với đám người quyền quý ở Thượng Kinh kia nữa, bèn tùy tiện tìm một lý do để rút lui trước. Anh dẫn theo Đại Sơn, Tiểu Sơn cùng rời khỏi. Không biết trời bắt đầu mưa to từ khi nào, ngồi trong xe, Bạch Hi Cảnh lại không có tâm trạng thưởng thức cảnh mưa đêm Giáng Sinh ngoài cửa sổ. Anh rút điện thoại ra cân nhắc từ ngữ chuẩn bị gọi con gái về nhà ăn cơm. Kết quả, anh còn chưa bấm số thì điện thoại đã reo trước, vừa nhìn tên người gọi đến hiển thị trên màn hình, là của Cố Noãn!
Bạch Hi Cảnh nhíu mày, cô bé hẳn là không phải gọi đến xin lỗi, sám hối chuyện "lỡ đưa em gái tuổi vị thành niên đi uống rượu" chứ!
Đối với bạn bè của con gái mình, Bạch Hi Cảnh vẫn tương đối hòa nhã. Anh nhận điện thoại, tốt tính nói: "Alô"
Kết quả, câu nói tốt tính này còn chưa dứt thì đã bị tiếng rống của Cố Noãn cho nổ thành mây khói.