Đó chính là hồn phách của Lưu Tiểu Lỗi, Đa Đa ăn hồn phách của hắn, khống chế thi thể hắn, điều khiển hắn đi tập kích những kẻ bất thiện, thích ngược đãi động vật.
"Tiến Bảo?!"
Giọng Đinh Nhất đột nhiên vang lên sau lưng tôi, tôi giật mình tỉnh lại, thấy mình đang mặc áo mỏng đứng dưới tầng..
"A… Hắt xì! Hắt xì!" Tôi bị lạnh hắt hơi hai cái.
Đinh Nhất vội đưa áo khoác cho tôi: "Cậu làm sau thế? Mặc ít vậy mà chạy ra ngoài."
Tôi hít nước mũi nói: "Nói ra chắc anh không tin, tôi bị một con Teddy dẫn đến đây!"
Vốn lúc nãy Đinh Nhất đang tắm trong phòng, đột nhiên thấy Kim Bảo sủa lớn, vội chạy ra xem, thì thấy tôi đã đóng cửa đi ra ngoài. Anh ta ra cửa gọi tôi mấy câu cũng không thấy phản ứng mà cứ đi thẳng vào thang máy.
Đinh Nhất vội chạy về nhà mặc quần áo rồi cầm áo khoác của tôi đuổi theo. Lúc anh ta đuổi kịp tôi, trên người tôi chỉ mặc một chiếc áo mỏng, sau đó ngờ nghệch đứng ở cạnh chỗ nghỉ trong khu chung cư.