Tất nhiên chú Lê cũng ủng hộ suy nghĩ của tôi, xem cách ném đá vào đầu tôi vừa rồi, đúng là giống việc mà cái thứ đó có thể làm được. Nhưng đến cùng tôi không bị thương, đòi đánh đòi giết cũng không hay lắm.
Vì thế chúng tôi lại tiếp tục đi lên phía trước một đoạn, lúc này mùi trong không khí càng nồng hơn, xông cho Đinh Nhất nhăn nhó mặt mày. Có điều như vậy cũng tốt, tuy rằng mùi này không dễ ngửi lắm, nhưng nếu những con thú nhỏ đó ở trong hang đều không sao, vậy chứng minh khu vực này không có khí độc.
Đang nghĩ ngợi, chợt thấy phía trước từ chỗ ánh sáng chiếu không tới dường như mơ hồ có bóng người đi tới, chúng tôi căng thẳng, lập tức bắt đầu đề phòng.
Tuy tôi là cọng bún với sức chiến đấu chỉ có năm phần, nhưng cũng lấy dao thép trong ống quần ra nắm chặt trong tay, chuẩn bị đón địch bất kỳ lúc nào…