Thế nhưng chúng tôi chờ mãi cũng không thấy Trương Lệ Lệ ra gặp, cô ấy chỉ gọi cho lễ tân bảo đưa chúng tôi số điện thoại, nói là sau 12 giờ hãy gọi, lúc đó cô ấy mới nói chuyện được.
Tôi cảm thấy rất tức giận. Sao công ty này ai cũng khó chiều thế chứ!
Vất vả lắm mới chờ đến 12 giờ trưa, tôi gọi điện cho Trương Lệ Lệ. Cô ấy nói công ty này rất biến thái, ngày nào cũng bắt nhân viên phải tăng ca. Nữ quản lý của cô là giám đốc Ngũ, vì có bầu nên càng biến thái hơn, nếu để cô ta chú ý tới thì chẳng có việc gì tốt lành.
Cuối cùng, sau khi nghe Trương Lệ Lệ càm ràm một hồi, chúng tôi cũng hẹn được cô ấy ở một quán cà phê gần đó.
Thật ra, tôi chưa từng gặp Thái Hồng Vân. Chỉ là có nghe mẹ nhắc đến mấy lần, bà còn định giới thiệu cô ấy cho tôi, sau đó bị tôi bóp chết ý tưởng ấy từ trong trứng nước.