Muốn làm được như vậy, phải tưởng tượng giống như mình đang bơi, tứ chi làm động tác bơi ngược dòng, để thân thể ở trên mặt tuyết. Nói thì dễ, nhưng làm được lại rất khó! Tôi hầu như bị tuyết đẩy đi cả đoạn đường…
May mắn là không bị tuyết đè, còn không may là tôi lại bị đẩy đến bên vách núi có tầng băng bị đứt gãy, lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Đợi đến lúc tôi cảm giác cơ thể đã ổn định, nhìn xuống dưới đã cảm thấy trời đất quay cuồng. Không ngờ tôi lại ngã đến một nơi nguy hiểm như vậy, chân định dùng chút lực đứng lên, đã nghe thấy tiếng ken két ở chỗ tảng băng sắp tách ra, tôi bị dọa, vội nằm trở lại.
Lúc này tôi nghe thấy có người gọi tên mình, ngẩng đầu lên, phát hiện là chú Lê: "Tiến Bảo, đừng cử động, vị trí của cháu quá nguy hiểm, không được cử động, nhớ chưa?"