Cuộc sống như vậy cũng không quá lâu, cho đến một buổi sáng, Lãnh Sương ra giếng sau viện múc nước thì thấy một cô gái tóc dài đang nổi lềnh phềnh ở trong nước. Nhìn kỹ lại, quả đúng là dì Ba đã bị dọa cho phát điên từ lâu…
Nhà họ Triệu bây giờ chỉ còn lại ông Triệu bị bệnh tật giày vò và dì Tư Lãnh Sương gầy gò yếu đuối. Ông Triệu tự thấy mình ngày càng yếu đi, nếu lúc này còn không gọi con trai về thì chỉ e sau khi Triệu Khiêm quay lại, gia nghiệp nhà họ Triệu chẳng biết sẽ rơi vào tay ai.
Vì thế ông ta gửi điện báo cho con trai ở Nam Dương xa xôi, bảo anh nhanh chóng quay về.
Ông Triệu thấy con trai mình thì nước mắt lưng tròng, tuy không nói được rõ ràng, nhưng vẫn hoa tay múa chân ra hiệu cho Triệu Khiêm mau đến bên mình.
Nhưng Triệu Khiêm không có vẻ vui mừng khi gặp lại người thân, mà lại căm hận nhìn bố, chẳng hề tiến tới nửa bước.