Cô còn đang định nói gì đó thì đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng tút tút.
Cô nhìn điện thoại, biết rõ dù có gọi lại thì cũng sẽ không có người nhận, nhưng cô vẫn ôm hy vọng thử một chút. Quả nhiên đối phương đã tắt máy.
Người này có ý gì?
Cẩn thận Lý Ngọc Phượng?
Sao phải cẩn thận Lý Ngọc Phượng?
Cô không hiểu ra sao cả, chỉ đành hít một hơi thật sâu rồi đi vào phòng.
Trong phòng, mọi người vẫn đang chơi. Có điều Tô Cẩm Huy không còn ngồi ở đó nữa.
Trang Nại Nại thấy khó hiểu, Trương Đình Đình liền giải thích: "Ngài Tư đột nhiên nhớ ra bộ phận thiết kế còn vài việc chưa làm xong. Vì để chúng ta chơi đùa vui vẻ trọn vẹn nên Phó phòng Tô đã về làm việc rồi."
Cái gì?
Trang Nại Nại nhíu mày nhìn về phía Tư Chính Đình, chỉ thấy anh hờ hững ngồi đó, cô cảm thấy người đàn ông này chắc chắn là cố ý!