Tư Chính Đình ôm Trang Nại Nại chạy nhanh về phía trước.
Thành phố Bắc Kinh về đêm, đèn đóm vẫn sáng rực. Người đi đường xung quanh vội vội vàng vàng. Có người vẫn ngồi trong xe, có người đã không đợi nổi nữa, xuống xe xem thử phía trước đã xảy ra chuyện gì.
Lúc Tư Chính Đình bế Trang Nại Nại đi qua bọn họ, người nào người nấy đều ngỏng cổ lên nhìn, muốn xem thử rốt cuộc là có chuyện gì.
Anh chạy rất nhanh, nhưng vẫn cẩn thận ôm chặt Trang Nại Nại, cố gắng để cô không bị xóc nảy quá nhiều. Còn phải đề phòng áo khoác trên người cô rơi xuống nữa.
Tư Chính Đình bế một người chạy suốt 20 phút không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng đến bệnh viện.
Anh vọt vào bệnh viện, tóm lấy bác sĩ và y tá của phòng cấp cứu. Bộ dạng khẩn cấp đó khiến người khác còn tưởng vợ anh bị bệnh nan y gì.