Màn hình điện thoại lóe lên trong bóng tối, Trang Nại Nại ngẩng đầu lên định nhìn.
Nhưng sự phân tâm của cô lại khiến Tư Chính Đình cảm thấy không vui, vì thế anh dùng sức hơn!
Trang Nại Nại chỉ cảm thấy như bị chạm sâu vào tận linh hồn, cơn rùng mình lan từ một điểm ra khắp toàn thân, kích thích cô đến nỗi không nhịn được mà rụt vai lại.
Phản ứng của cô cũng khiến Tư Chính Đình càng thêm hoang dại.
Hôm đó chắc chắn là một đêm cuồng nhiệt.
Lúc Trang Nại Nại tỉnh lại lần nữa thì mặt trời đã lên ba cây sào.
Sự điên cuồng tối qua khiến cô giật giật người một chút thôi cũng thấy uể oải, hơn nữa lưng bị hai cánh tay đè lại nên cô cũng chẳng động đậy được, bèn nằm im trên giường ngắm khuôn mặt của Tư Chính Đình.
Đêm qua bọn họ quá mệt mỏi nên không tắm rửa gì mà cứ để vậy ngủ say sưa.
Lúc này, hai người ôm chặt lấy nhau, anh gối lên tóc cô, màu trắng của gò má và màu đen của tóc đánh mạnh vào thị giác một cách rõ rệt.