Câu nói tựa như lưỡi dao sắc bén đâm mạnh vào lồng ngực Tư Chính Đình.
Đôi mắt anh tối lại, con dã thú trong lòng lại không nhịn được muốn chồm ra làm loạn.
Vậy nên, năm đó bọn họ chia tay quả thật là vì Trang Nại Nại không thích anh nữa sao?
Cô theo đuổi anh suốt ba năm đến khi anh mở rộng cửa trái tim với cô, thì cô lại tàn nhẫn nói với anh rằng cô không yêu anh nữa?
Hai tay Tư Chính Đình bỗng siết chặt lại.
Nhưng, lúc anh cảm thấy tức giận đến nỗi không thể nào kìm nén nổi thì một bàn tay ấm áp cầm lấy tay anh.
Tư Chính Đình sửng sốt, quay sang thì thấy Trang Nại Nại đã đến gần anh.
Cô vẫn nặng nề nhìn ra ngoài cửa sổ như lúc trước, hoàn toàn không phát hiện ra sự thay đổi trong cảm xúc của anh: "Tư Chính Đình, năm năm trước, chúng ta đều quá trẻ tuổi, bồng bột, bất kể ai đúng ai sai thì cũng đã qua hết rồi mà, đúng không? Sau này, em sẽ làm tử tế làm vợ anh."