Qua một buổi tối, Lạc Thiên Thiên mới hiểu được ý của anh. Anh muốn cô ở lại bệnh viện dưỡng thương, không nên trở lại nhà họ Cố. Nhưng mà, Cổ Vân Triệt tự mình ở lại bệnh viện chăm sóc cô.
"Em không truyền nước, cũng không thay thuốc, anh để em ở bệnh viện làm gì?"
Cổ Vân Triệt đẩy Lạc Thiên Thiên vừa ăn sáng xong đi dạo trong sân cỏ của bệnh viện:
"Tới nhà họ Cố, em sẽ khiến chân còn lại bị thương tiếp."
Hơn nữa, bộ dạng này của cô, anh cũng không yên tâm để cô về ở nhà họ Cố. Nếu không, với tính tình của cô, không biết sẽ còn vì Cố Vi Vi làm những chuyện gì nữa.
"Anh không phải bận giúp Cố Tư Đình sao, bây giờ lại không vội?" Lạc Thiên Thiên hỏi.
"Sắp xếp xong rồi." Cổ Vân Triệt đẩy cô tới nơi có ánh mặt trời, tự mình ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh rồi nói với cô.
Lạc Thiên Thiên yên lặng nhìn anh: