Phó Hàn Tranh giúp cô sấy tóc sau đó mới cùng nhau rời khỏi bể bơi.
Mặc dù trở về biệt thự số bảy vẫn còn một đoạn đường, nhưng hai người lại chọn tản bộ đi về.
Hoàng hôn chiếu xuống, ánh sáng dịu dàng.
Phó Hàn Tranh nắm tay cô vợ bé nhỏ xinh đẹp đáng yêu chậm rãi bước đi trên đường đầy bóng cây, ánh nắng buổi chiều xuyên qua tán cây không ngừng chiếu lên hai người, chợt có một cơn gió thổi qua, những lá vàng cây ngô đồng rơi lả tả xuống.
Cố Vi Vi cầm một chiếc lá ngô đồng xoay tròn trong tay.
"Chờ lúc này sang năm thì chúng ta có thể đưa Hữu Hữu và Điềm Điềm cùng nhau tản bộ ở đây rồi."
Sang năm chắc là hai đứa bé cũng sẽ đi bộ, nghĩ đến hình ảnh thú vị khi dắt bọn nhỏ cùng tản bộ khiến cô không khỏi bật cười.
"Bọn trẻ mới biết bò mà em đã nghĩ xa đến vậy rồi." Phó Hàn Tranh buồn cười nhắc nhở.
Bây giờ bọn trẻ chỉ biết bò đã rất có lực tàn phá trong nhà, chờ sang năm có thể chạy thì có chút đau đầu.