Trong lúc đợi nhóm bà Phó đến đây tập hợp, Cố Vi Vi và Hắc Điền Huệ Tử ngồi bên lề đường trò chuyện một chút tình hình gần đây.
Cô mới biết tháng trước Hắc Điền Huệ Tử tới nước A, nghe lén Cố Tư Đình và Hắc Điền Chí Hùng nói chuyện nên biết được chuyện của cô.
Vốn không tin cô còn sống, nhưng nửa tin nửa ngờ theo tới đây, cho đến khi cô gọi tên cô ấy mới tin cô thật sự còn sống.
Nguyên Mộng sắp xếp xong xuôi, cầm hai chai nước qua đây.
"Đã thông báo cho mấy người Lenine, chắc là một lát nữa sẽ đến đây."
Cố Vi Vi nhận lấy chai nước, vặn mở uống một ngụm, nhìn xe SUV đậu đó không xa.
"Kỷ Trình thế nào rồi?"
"Bị dọa sợ không nhẹ." Nguyên Mộng bất đắc dĩ nói.
Đối với bọn họ thì đây là chuyện bình thường như cơm bữa, nhưng cô gái nhỏ như Kỷ Trình chưa từng trải qua, bị người cầm súng chĩa vào, lật xe, chắc sẽ có bóng ma tâm lý.
Cố Vi Vi thở dài: "Là em liên lụy cậu ấy."