"Lấy chồng, cô ấy mới hơn mười tuổi?!" Lạc Thiên Thiên tức giận và khó tin.
Khó trách lúc ấy ở bên ngoài ngôi làng, cô gái kia lên xe của cô, còn muốn chỉ đường cho cô.
Khi tới bên ngoài ngôi đền, cô gái vẫn muốn chỉ đường cho cô, muốn cô lái xe rời đi.
Hóa ra cô ấy muốn cô lái xe đưa cô ấy rời khỏi nơi này, nhưng cô lại không hiểu.
Vị sư Ấn Độ nhìn cô gái Trung Quốc còn đang căm phẫn, bình tĩnh nói.
"Ở Ấn Độ, đây là chuyện rất bình thường."
Đừng nói tuổi này phải kết hôn, các cô gái ở tuổi này làm mẹ cũng đã có khối người.
"Cô ấy căn bản không muốn kết hôn, tại sao bọn họ có thể ép cô ấy như vậy, đây là phạm pháp, đây là ngược đãi." Lạc Thiên Thiên tức giận đến cả người phát run.
Mặc dù ở trong nước cũng nghe nói phụ nữ ở Ấn Độ có địa vị thấp, nhưng cô thật không ngờ cuộc sống của của các cô gái ở Ấn Độ lại khó khăn như thế này.
"Pháp luật Ấn Độ mặc kệ, cô đừng nhúng tay vào nữa." Vị sư Ấn Độ khuyên nhủ.