Nói chuyện với Nguyên Mộng xong, Phó Hàn Tranh mỉm cười đi vào nhà, thuận tay bế con gái lên, cúi đầu hôn lên mái tóc mềm mại ngắn ngủn của cô bé.
"Sao lại đi ra vậy?"
"Phải hỏi anh đó, xe đã dừng lại nửa ngày rồi còn không xuống xe đi vào." Cố Vi Vi nói.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh vẫn như thường, không chút biến sắc.
"Có cuộc điện thoại về công việc, anh dặn dò bọn họ xong mới xuống."
Cố Vi Vi không nghi ngờ, mở cửa bước vào nhà cùng anh.
"Chuyện Thiên Thiên và cha cô ấy khiến anh phiền toái rồi."
Khi đó anh đang tham dự một cuộc họp quan trọng, cô lại gọi điện thoại tới quấy rầy.
"Khách khí với chồng em vậy à?" Phó Hàn Tranh hơi nhíu mày, hiển nhiên anh không thích cô khách khí như vậy.
Hai người Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch đang ở nhà ăn chuẩn bị ăn cơm, nghe thấy anh nhà mình tự xưng là chồng, nghẹn đến nỗi không muốn ăn cơm tối nữa.