Cố Tư Đình liếc mắt thấy sắc mặt Hắc Điền Chí Hùng thay đổi, nghiêng đầu nhìn người đi tới thì khuôn mặt lập tức nghiêm nghị.
Phó Hàn Tranh dỗ con gái xong, không yên tâm cô đưa con đi kiểm tra, từ khách sạn đối diện chạy tới.
Xa xa nhìn thấy trong đại sảnh bệnh viện có mấy người đứng đó, khi đến gần một chút nhận ra Cố Tư Đình và Hắc Điền Chí Hùng, nhất thời trên mặt bao phủ sương lạnh.
Vì vậy anh chạy nhanh qua đó.
Khi thấy Cố Vi Vi ôm con trai đứng sau lưng Nguyên Mộng, níu chặt tơ lòng mới buông lỏng một chút.
"Em mang con trở về trước đi."
Ánh mắt Cố Tư Đình lạnh như băng nhìn Phó Hàn Tranh chạy đến, anh ta không muốn nhìn cô lại rời đi trước mắt anh ta.
Nhưng bởi vì Carman Dorrance, bởi vì Phó Hàn Tranh, anh ta muốn giữ cô lại cũng không thể.
Cố Vi Vi không nhìn Cố Tư Đình một cái, nghe Phó Hàn Tranh nói thì ôm đứa bé rời đi trước.
Cố Tư Đình tràn đầy không cam lòng, nhưng cũng không thể ngăn cản cô rời đi.