Qua một lúc lâu, Cố Vi Vi súc miệng, sau khi đắn đo mới mở cửa.
"Ngại quá, hai ngày nay dạ dày cháu không tốt lắm, không phải canh của bác không ngon."
"Chỉ là dạ dày không tốt thôi à, không đi bệnh viện khám một chút sao?" Bà Phó kinh ngạc hỏi.
Dáng vẻ không giống như dạ dày không thoải mái, ngược lại giống như...
"Cháu đã khám rồi, chỉ là dạ dày không thoải mái." Cố Vi Vi kiên trì giải thích.
Nguyên Mộng rất phối hợp chạy tới, cầm thuốc dạ dày nói.
"Này, thuốc dạ dày của em."
Bà Phó thấy Nguyên Mộng cũng đưa thuốc qua đây, lúc này mới tin lý do của cô.
"Vậy không có chuyện gì nữa thì bác cũng về đây, canh gà cháu để trong tủ lạnh, ngày mai đun nóng lên rồi uống cũng được."
"Vâng, cháu cảm ơn." Cố Vi Vi đưa bà xuống dưới tầng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm trở về phòng.
Bà Phó lên xe chạy tới sân bay chuẩn bị quay về Đế Đô, nghĩ một lúc vẫn gọi cho Phó Hàn Tranh.
"Mẹ vừa mới gặp Vi Vi."