Phó phu nhân quay về dinh thự lấy vài món đồ, rồi lại cùng Phó Thời Khâm trở lại bệnh viện.
Trên đường quay về bệnh viện, Phó Thời Khâm nặng nề mở lời.
"Mẹ, mẹ khuyên chị dâu ly hôn sao?"
Phó phu nhân ngồi ở ghế sau, gương mặt ủ rũ.
"Bây giờ chuyện đã như vậy rồi, không để hai đứa ly hôn thì có thể làm thế nào đây?"
Rõ ràng đang là chuyện vui mà lại loạn thành như vậy, cũng đâu phải bà muốn chứ.
Nhưng lão thái thái lại không chịu thay đổi yêu cầu, bệnh của bà cũng không thể kéo dài lâu nữa, đành phải bảo hai đứa ly hôn để bà hài lòng trước, chữa bệnh xong rồi tính.
"Bà nội cũng thật là, bỗng nhiên lại dùng chuyện này để uy hiếp." Phó Thời Khâm không đồng ý.
Bình thường chuyện gì bà nội cũng rất thấu tình đạt lý, đột nhiên lần này lại không nghĩ thông suốt.
Phó phu nhân thở dài rồi quở trách.
"Mấy đứa nhỏ các con, chưa từng trải qua nỗi đau mất con như bà nội, đương nhiên là không hiểu được tâm trạng của bà rồi."