Cố Tư Đình đi theo người dẫn đường vào ngôi biệt thự kia, vừa bước vào phòng khách đã cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt ở đây.
Trong phòng khách, một người đàn ông trung niên mặc âu phục phẳng phiu đang đứng cạnh cửa sổ, một tay chống cây gậy gỗ, mái tóc màu nâu được chải gọn.
Nếu quan sát thật kỹ có thể nhận ra, chân trái của người này chỉ là một cái chân giả.
"Dorrance tiên sinh, Cố tiên sinh tới rồi."
Người dẫn đường đi vào trong trước, báo cáo với người đàn ông kia.
Carman Dorrance chống gậy xoay người lại, chiếc mũi cao của người Đức trông rất nổi bật.
Mặc dù gương mặt của người đàn ông đã có dấu vết của năm tháng, nhưng vẫn không thể làm lu mờ nhan sắc hơn người.
Đây là lần đầu tiên Cố phu nhân gặp Carman Dorrance, nhưng vẫn có thể ngờ ngợ nhận ra, Vi Vi không chỉ sở hữu vẻ đẹp của mẹ, mà còn được di truyền gương mặt của Carman Dorrance.
Chẳng qua, người này khiến người ta cảm thấy quá áp lực.