Cố Vi Vi im lặng một hồi, sau đó gật đầu khẳng định.
"Con tin rằng, anh ấy sẽ không như vậy."
"Con cũng đã từng… cũng từng tin tưởng Cố Tư Đình, nhưng hắn ta không chỉ ruồng bỏ con, còn đem trái tim của con có Lăng Nghiên cấy ghép." Nguyên Sóc nghiêm túc nhắc nhở.
Ân oán giữa Phó gia và Cố gia Nguyên Sóc biết rõ, Phó gia sẽ không chấp nhận một người xuất thân từ Cố gia như cô.
Vi Vi đã chết một lần rồi, Nguyên Sóc không muốn cô lại bị tình cảm làm tổn thương một lần nữa.
"Sư phụ, con tin anh ấy, cho dù sau này thật sự đi tới nước đường kia, thì con cũng sẽ không oán hận." Cố Vi Vi kiên định.
Con đường mà cô chọn, người đàn ông mà cô chọn, cho dù có tan xương nát thịt trong tay Phó Hàn Tranh, thì cô cũng không oán trách, không hối hận.
Nguyên Sóc thở dài, nói.
"Tất cả, để gặp mặt rồi nói."