Ở ngọn núi nhỏ bên cạnh, hai bóng người từ trên cao hạ xuống, một người trong đó chỉ về phía xa.
"Tiền bối, đây chính là nơi Thần Tượng biến mất."
"Ừm."
Tôn Hằng gật đầu, mở mắt Thiên La ra, cẩn thận quan sát vùng hoang vu Linh Sam chỉ.
Sau khi tiến vào cảnh giới Nguyên Thần, uy năng của mắt Thiên La cũng mạnh lên, không chỉ nhìn thấy tất cả mà còn có khả năng nhìn được quá khứ rất tốt.
Trong mắt hắn, thời gian nhanh chóng quay về trước, đến ngày hôm đó.
"Hả?"
Ánh sáng vàng chớp lên, cảnh tượng vốn dĩ rõ ràng bỗng trở nên mơ hồ.
Đến khi mọi thứ rõ ràng, hơn hai mươi người kể cả Thần Tượng đã cùng lúc biến mất.
"Tiền bối."
Linh Sam ở bên cạnh nghiêm túc nói: "Vãn bối nghi ngờ đám Thần Tượng phản bội chúng ta, lén lút ở đây chạy trốn!"
Không gian của ngọn núi bên cạnh rất không ổn định, lại là đường đến không gian khác.
Năm đó, đám người Tôn Hằng cũng đến đây từ chỗ này.